HUƠNG MÙ U - Trang 37

- Cám ơn Hoài... Tiên Sa sẽ ráng tập rồi đàn hát cho Hoài nghe...
- Tiên Sa hát phải hay lắm...
- Sao Hoài biết?
- Thằng bạn của Hoài nói muốn biết cô gái hát có hay không cứ nhìn cái
miệng. Nó bảo đó là tướng đàn...

Tiên Sa cười ré lên.
- Xạo... Tiên Sa chưa có nghe ai nói như vậy... Hôm qua Hoài đi đâu vậy?
- Hoài đi với ngoại lên Châu Hoà... Tiên Sa tới không gặp Hoài buồn
không?
- Buồn... Không biết tại sao có Hoài thời vui mà không có Hoài thời buồn...

Hoài nắm lấy bàn tay của Tiên Sa bóp nhè nhẹ. Cô gái để yên mỉm cười cúi
đầu bước nhanh. Khoảng hơn nửa tiếng đồng hồ đi bộ hai đứa trông thấy
một vệt trắng vắt ngang.

- Sông Ba Lai đó Hoài...

Đứng trên bờ sông Hoài im lặng nhìn dòng nước chậm chảy. Lục bình dật
dờ. Hoa tím nở đầy trên sông. Gió nhè nhẹ đủ phất phơ tà áo bà ba màu
xanh lá mạ của Tiên Sa. Chiếc quần vải bị gió thổi dính sát vào da đủ cho
Hoài chiêm ngưỡng cặp đùi dài, cái mông tròn trịa và cái eo thon thon của
cô bạn gái. Biết Hoài đang nhìn mình song Tiên Sa vẫn đứng im ngó mong
ra dòng sông hiền hòa và bình yên. Nàng hơi mím môi cười khi thấy nét
mặt thẫn thờ, ngây ngô của Hoài.

- Tiên Sa...
- Dạ...

Tiếng dạ ngoan hiền của Tiên Sa tựa như tiếng thì thầm của cơn gió lùa trên
đám lục bình ngoài kia.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.