HUƠNG MÙ U - Trang 89

trẻ như Hoài nhưng chiến tranh vẫn hiện diện khi Hoài nghe người anh của
mình nói tới chuyện tình nguyện vào trường võ bị Đà Lạt. Hoài chỉ nghe
mà không có ý kiến. Anh đang bận bịu với những lo âu vặt vảnh của mình.
Anh đang lao đao với tình yêu. Vé xe đò từ đây về Bến Tre ba chục. Hai
chục xài lặt vặt. Vé trở về ba chục. Hoài phải có một trăm mới đi thăm Tiên
Sa được.

Tờ mờ sáng thứ sáu Hoài có mặt trên chuyến xe đò hiệu Á Đông từ Sài
Gòn về Bến Tre. Anh đã cúp cua ngày thứ sáu. Lúc tan trường ngày thứ
năm anh đã dặn dò thằng bạn thân làm trưởng lớp về chuyện anh cúp cua đi
thăm bồ. Nó vui vẻ bảo đảm là anh vẫn có mặt trong lớp. Xe ra Bình
Chánh. Lòng Hoài xôn xao. Xe dừng nơi cầu Bến Lức. Hoài cằn nhằn tại
sao người ta không làm cái cầu chạy hai chiều. Xe lại dừng ở Long An.
Hoài ước mình sinh ra trong gia đình giàu có xe hơi nhà để đi cho lẹ. Xe
vào Trung Lương. chạy như bò xuyên qua thành phố Mỹ Tho, dừng nơi bến
bắc Rạch Miểu. Sông Mỹ Tho mênh mông ì ầm sóng vỗ không như Ba Lai
của Tiên Sa hiền hòa và nhu thuận. Lục bình trôi phăng phăng ra biển. Hoài
thấy nhớ Tiên Sa vô cùng dù anh sẽ gặp lại nàng chỉ trong tiếng đồng hồ
nữa. Hành khách lục tục lên. Chiếc xe đò chạy nhanh trên con đường quen
thuộc: Trúc Giang. Không biết ai đã đặt một cái tên lạ và đẹp . Có Bến Tre
thời phải có Trúc Giang. bởi vì tre phải gắn bó với trúc, như vợ với chồng,
cha với mẹ, anh với em.

Xe dừng bến. Hoài hỏi thăm ông đạp xích lô. Với năm đồng ông ta sẽ chở
Hoài tới tận nhà của Tiên Sa đang trọ học.

- Đó đó cậu. Cái nhà cửa màu xanh đó... Có mấy cô ở dưới quê lên tỉnh học
đó cậu...

Đứng trước khung cửa màu xanh Hoài nghe tim đập thình thịch. Rủi Tiên
Sa đi về quê thời làm sao. Hoài bặm môi gõ cửa. Tiếng chốt cửa kêu rồi
cánh cửa mở phân nửa. Khuôn mặt của một cô gái hiện ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.