thay phiên nhau gõ mã và kiểm tra. Tại App Academy, sinh viên
được xếp vào cặp mới mỗi ngày, vì vậy họ làm việc với nhiều bạn
cùng lớp và phải thích nghi với nhiều dạng tính tình và phong cách
khác nhau.
Mô hình làm theo cặp được quy định trong lớp học, môi trường kỷ
luật thép, việc miễn học phí để thay bằng việc thu một phần thu
nhập trong năm đầu tiên – không một điều nào giống như các lớp
học và yêu cầu tài chính của Stanford. Có lẽ, khác biệt nhất chính là
sự thiếu vắng một bằng cấp được trao vào cuối chương trình – sự
thiếu hụt khiến App Academy và các trại huấn luyện viết mã trở nên
vô hình trong những bảng xếp hạng các chương trình sau đại học
do các nhà phân tích chất lượng giáo dục, US News & World
Reports và hiệp hội học thuật chuyên nghiệp, bình bầu. Sinh viên
Stanford nghe về App Academy đều tự hỏi, liệu việc đến một trại
huấn luyện viết mã như App Academy có làm mất đi những ấn
tượng tốt đẹp mà họ có khi được nhận vào Stanford không? Vài lời
an ủi có thể đến từ sự thật là, một sinh viên ngành khoa học nhân
văn rời Stanford với bằng cử nhân khoa học nhân văn, nếu tham gia
trại huấn luyện viết mã, vẫn hoàn toàn đáp ứng các tiêu chuẩn về
giáo dục đại học mà những người ủng hộ khoa học nhân văn đã
thiết lập hồi đầu thế kỷ 20: Các năm học đại học, tốt nhất là, nên tập
trung vào giáo dục khai phóng; sau thời gian đó, mới đến đào tạo
nghiệp vụ chuyên môn.
Một số ngành nghề, như y khoa, yêu cầu rất nhiều điều kiện tiên
quyết mà sinh viên phải hoàn thành trong khi vẫn còn là sinh viên
đại học; việc bù đắp cho thời gian đại học mất đi chỉ có thể được
thực hiện bằng quá trình học tập bổ sung đắt đỏ sau khi tốt nghiệp.
Nhưng mô hình trại viết mã, không yêu cầu các môn học bắt buộc
hoặc bằng cấp, đã mở ra cánh cửa rộng mở cho tất cả mọi người.
Doug Blumeyer nộp đơn vào App Academy 6 năm sau khi tốt
nghiệp.
Khi Blumeyer nộp đơn, anh không phải lính mới trong lĩnh vực phần
mềm. Nhưng hồi ở Stanford, anh đã phải trải qua nhiều khó khăn vì
nghĩ bản thân hiểu biết về các nguyên tắc cơ bản trong lập trình