HƯỚNG VỀ TRÁI TIM - Trang 177

“Tại cậu chứ ai, lần nào đi với cậu, cậu đi vệ sinh toàn chọn nhà hàng

cao cấp, tớ đang đi ngang nên quen, thế là vào thôi.”

Lý Nghiên vò đầu, tỏ ra suy sụp: “Tại tớ? Bao năm nay, tớ đi vệ sinh có

ra tay đánh ai không?”.

“Làm sao tớ biết lại gặp phải tên háo sắc giở trò với cô phục vụ, còn làm

vỡ hai bộ ly cà phê hôm nay mới mua nữa.” Cô kể lại chuyện gặp Lạc
Thiên ra rồi xử lý chuyện này thế nào cho bạn nghe.

Lý Nghiên nghe xong tỏ ra đau lòng như cắt: “Chính vì hai bộ ly cà phê

mà cậu ra tay đánh người ta hả?”.

“… Ừ”, cô xấu hổ gật đầu.

Lý Nghiên kéo cô lại, thì thầm: “Anh đẹp trai tóc bạc sao lại ở đây, hai

người cậu còn ‘abc’ thế kia?”.

Bỗng nhiên mặt cô đỏ bừng, hạ giọng nói: “Cái gì mà ‘abc’, anh ấy cũng

đang ăn cơm ở đây, giúp tớ giải vây. Tớ và anh ấy không như cậu nghĩ
đâu”.

“Ồ…” Lý Nghiên dài giọng, cô nghĩ rằng nếu lời nói cuối cùng trước

khi đi của anh đẹp trai tóc bạc là ghen tuông, thì mọi chuyện đều dễ giải
thích. Cô liếc nhìn người bạn thiếu EQ[1] của mình, cười mờ ám: “Được,
đều là lỗi của tớ”.

Giang Văn Khê thấy Lý Nghiên cười rất kỳ dị thì da đầu cứ tê rần rần,

vùng thoát ra khỏi cánh tay cô nàng, đẩy bạn một cái rồi đi về hướng Cố
Đình Hòa và Hùng Diệc Vĩ ngoài cửa, vẻ mặt hổ thẹn: “Xin lỗi, muộn thế
này rồi còn gây phiền phức cho các anh”.

Hùng Diệc Vĩ cười nói: “Chuyện của em là chuyện của Nghiên Nghiên,

chuyện của Nghiên Nghiên chính là chuyện của anh, khách sáo cái gì?”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.