HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 1105

[Husky] Chương 132: Sư tôn và Sư Muội

Lúc chạng vạng, chim mỏi về tổ. Đệ tử Tử Sinh Đỉnh kết thúc công việc
của một ngày, đều chạy tới Mạnh Bà Đường. Mặc Nhiên lại không đi, đứng
bên cọc mộc nhân, có vẻ đang đợi ai đó.
Quan hệ giữa Tiết Mông và hắn mấy năm gần đây hoà hoãn không ít, nhất
là sau khi Mặc Nhiên tìm được linh thạch cực phẩm để hắn nạm lên bội đao
Long Thành, hiềm khích giữa hai huynh đệ tự nhiên tiêu tán như vậy. Vì
thế Tiết Mông quay đầu hỏi hắn: “Không đi ăn à?”
“Ta đợi thêm lát nữa.”
Sư Muội đứng dưới ánh hoàng hôn chiều tà, càng tôn lên da như ngưng chi,
tuyệt sắc vô song. Y vén tóc lên, hỏi: “A Nhiên đang đợi sư tôn sao?”
“Ừ.” Tuy là lúc thần tu Mặc Nhiên đã từng gặp y, cùng Tiết Mông hộ nhau
tu bổ thiên liệt năm ấy, cũng đã thấy dáng người Sư Muội cao hơn cả Tiết
Mông.
Nhưng giờ, mặt trời lặn đằng Tây, hắn và Tiết Mông đứng một trước một
sau, vẫn là Mặc Nhiên thấy hơi không thoải mái. Hắn đương nhiên không
phải cảm thấy Sư Muội như vầy khó nhìn, chỉ là…
Không thể không nói, Mặc Nhiên không biết đó là loại cảm giác gì, có lẽ đã
quen thấy dáng vẻ nhu nhược của Sư Muội, luôn bị Tiết Mông che phía
sau, hắn không nghĩ giờ sẽ là ngược lại.
Mặc Nhiên cuối cùng cười với Sư Muội: “Hôm qua lỡ tiệc tối, muốn bồi tội
với sư tôn, mời người xuống núi ăn một bữa, nên hôm nay không đến
Mạnh Bà Đường, các ngươi nếu muốn, thì đi chung đi.”
Tiết Mông và Sư Muội không quen ăn chung với Sở Vãn Ninh, nhìn nhau,
liền bỏ đi. Mặc Nhiên rảnh rỗi không có việc gì làm, ngồi xổm xuống trên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.