HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 1107

Hắn đương nhiên cũng biết chân Sở Vãn Ninh dài thế nào, rõ ràng là hai
chân thon dài hữu lực như thế, vờn trên eo hắn lại bất lực như vậy, cẳng
chân dài thẳng thon chắc sẽ run nhè nhẹ, ngón chân mượt mà co lại…
Hắn làm sao có thể không biết vai Sở Vãn Ninh rộng bao nhiêu, mông cong
căng tròn như thế nào.
Mà tâm Sở Vãn Ninh lại cứ như xử nữ, hồn nhiên không biết mình hỏi gì,
còn tưởng chuyện này rất cao minh, hẳn sẽ làm khó đồ đệ Mặc Vi Vũ.
Sở Vãn Ninh phất tay áo nói: “Không biết ngươi còn muốn may y phục cái
gì.”
“…”
Mặc Nhiên khó mà bày tỏ nỗi lòng.
Hắn không thể nói là mình biết, thậm chí khi hắn nặn bánh trôi, còn lơ đãng
nghĩ tới thân ảnh của Sở Vãn Ninh ngày hôm qua, dáng người cân xứng
hữu lực trong lớp sương mờ ở Diệu Âm Trì, săn chắn đẹp đẽ y như trong trí
nhớ.
Vì thế tâm như đi vào cõi thần tiên, lại nhớ đến màu môi nhàn nhạt của Sở
Vãn Ninh, rất mỏng, đã từng bị ép ngậm lấy mình, luôn rất thống khổ,
ngậm không nổi, cổ họng co rút, muốn nôn khan.
Mặc Nhiên nhắm mắt lại, hầu kết nhấp nhô, lại thầm mắng mình là súc
sinh.
Kính y, yêu y, không thể lại có suy nghĩ xằng bậy.
Kính y… Kính y…
Hít sâu hai hơi, ái dục nóng bỏng bị miễn cưỡng ép xuống, nhưng nặn bánh
trôi xong đều thấy hơi lớn, sư tôn ăn hẳn sẽ dính miệng, nên làm lại, ba cái
lần này đều nho nhỏ vừa đủ, Mặc Nhiên trong lúc nặn, cân nhắc một lúc,
nghĩ Sở Vãn Ninh môi mỏng khẽ mở, khoang miệng ấm áp ngậm lấy bánh
trôi ngòn ngọt…
Đầu lưỡi cuốn lên, như ngọn lửa nhỏ ấm áp, làm Mặc Nhiên thất tình lục
dục, thật muốn mạng Mặc Nhiên.
Hắn rõ miệng y có thể ngậm được vật lớn nhỏ thế nào rõ như lòng bàn tay,
nhưng gia hoả Sở Vãn Ninh kia, lại còn hỏi hắn– Có biết số đo y phục của
y hay không.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.