[Husky] Chương 167: Sư tôn, ta không muốn
người lại bị kẻ khác mắng
Edit: Chu
Beta:
Hình ảnh cũng không biến mất dù Nam Cung Tứ đau khổ, nó vẫn tàn nhẫn
mà tiếp tục, làm những chân tướng huyết nhục mơ hồ năm đó rõ ràng, đều
sáng tỏ trước mắt mọi người.
Bên Kim Thành Trì, Nam Cung Liễu dùng chân nghiền nát xương giao
nhân, đánh giá qua một lượt, mắng: “Súc sinh.”
“Súc sinh muốn linh hạch phu nhân, tôn chủ có thể không cho.” Từ Sương
Lâm nói, “Nhưng tôn chủ vì thần võ, vẫn bán đứng phu nhân của mình.”
“Bán hay không cái gì, đừng nói khó nghe thế. Dung sư tỷ vốn đã yếu, mời
đại phu tốt nhất Lâm Linh đảo tới khám, đều nói thời gian của nàng ta
không còn nhiều. Nếu thân thể nàng ta khoẻ mạnh, sao ta lại đồng ý hiến
nàng ta cho ác thú này.”
Từ Sương Lâm hơi nhướng mày, cũng chẳng nói gì.
Nam Cung Liễu nhìn chằm chằm xương giao nhân một lát, bỗng dưng nổi
giận, phẫn nộ oán hận nói: “Vận mệnh bất công.”
Tựa hồ không nghĩ tới loại người như gã sẽ nói vận mệnh bất công, Từ
Sương Lâm hơi kinh ngạc, thế mà bật cười: “Gì cơ?”
“Ta nói, vận mệnh bất công.”
“…”
“Vì sao người khác cầu thần võ, đều nhận việc thần thú uỷ thác, là hái
nhành hoa hát một bài gì đó, còn ta, cố tình là ác thú, cố tình muốn mạng
phu nhân ta—— Ta có thể làm sao? Ta còn có thể chọn thế nào?”
Nam Cung Liễu có vẻ rất phẫn uất.