HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 169

[Husky] Chương 23: Bổn toạ không ngăn được y

Edit: Chu

Con út Trần gia run lên, hai chân run rẩy, quay đầu nhìn cha mình.
Ánh mắt Trần viên ngoại mơ hồ, một lát sau, kiên định nói: “Không…
Không quen. Không, nghe không ra!”
Mặt Sở Vãn Ninh lạnh như chín thước sương, thấp giọng nói: “Nói dối.”
Vẻ ngoài của y vốn cực kỳ sắc bén, lúc này hạ thấp mày kiếm, giận ngút
trời, càng thêm vẻ đằng đằng sát khí, so với lệ quỷ còn doạ người sợ hơn.
Trần viên ngoại không tự chủ lùi về sau hai bước, Sở Vãn Ninh đột nhiên
quất Thiên Vấn lên đất một cái, chỉ một thoáng ánh lửa toé khắp nơi, lá
xanh bay loạn. Doạ Trần viên ngoại bịch một tiếng ngã xuống.
“Phấn bách điệp hương của nhà ngươi điều chế? Con cả của ngươi lần đầu
thành thân? La Tiêm Tiêm là ai? Lớn tuổi rồi người còn cần mặt mũi
không?!”
Trần viên ngoại há lại ngậm miệng, mở lại đóng, khô khốc không nói được
một câu, sắc mặt từ tái nhợt dần dần thành đỏ bừng.
Nhưng con gái nhỏ của Trần gia luôn rúc một góc bên cạnh, nghe thấy ba
chữ “La Tiêm Tiêm”, bỗng “oa” một tiếng khóc lên.
Nàng bò lại, quỳ trước mặt mẫu thân, lay cơ thể cụ bà đang hôn mê: “La tỷ
tỷ! La tỷ tỷ, tất cả do tỷ làm sao? Ta biết tỷ không cam long, nhưng xin tỷ,
nể mặt ta, xin tỷ tha cho nhà chúng ta đi… La tỷ tỷ…”
Sở Vãn Ninh cúi đầu, cầm Thiên Vấn len lỏi ánh kim, dùng chuôi cầm,
nâng mặt Trần viên ngoại.
Sở Vãn Ninh ưa sạch sẽ, người y thấy ghê tởm, sẽ không chạm vào. Chạm
vào liền nổi da gà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.