HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 906

[Husky] Chương 110: Sư tôn không biết chuyện
cũ của chó con

Mặc Nhiên một mình đi trên phố, trên đường vẫn có quỷ, phiêu phiêu đãng
đãng, nhẹ nhàng ai oán. Bậc thang đá xanh dưới chân mọc ít rêu xanh tịch
mịch, chân giẫm lên vừa ướt vừa trơn…
Tranh chấp kịch liệt qua đi, tỉnh táo lại, mới phát hiện ngón tay đã kẹp bị
thương, khung cửa kia thô ráp, gờ ráp rất nhiều, đâm vào huyết nhục, hoàn
toàn mơ hồ, may mà xung quanh tối đen, không bị quỷ quái nhận ra.
Hắn buông mi yên lặng nhìn một hồi, vì trong đầu cực kỳ rối loạn, vết
thương dữ tợn này, cũng không cảm thấy đau.
Hắn quay đầu nhìn thoáng qua cửa sân đóng chặt, biết rõ nam nhân sau cửa
sẽ không nói nhiều với hắn nữa.
Loại cự tuyệt này, kỳ thật hắn không hề thấy lạ. Mặc Nhiên là người nhìn
thấy ác ý quá nhiều thành quen, điều này khiến hắn từ một ánh mắt của
người khác, hai ba câu, có thể biết mình năn nỉ có tác dụng hay không.
Kỳ thật lúc nam nhân đổi giọng nói với hắn là “chưa từng gặp qua”, Mặc
Nhiên theo bản năng biết rõ người này sẽ không nói thật nửa câu với mình,
chỉ là việc liên quan đến địa hồn của Sở Vãn Ninh, cho nên hắn không cam
tâm, thẳng đến khi bị đẩy ra ngoài cửa, thẳng đến khi đại môn đóng chặt.
Đã rất lâu không bị thô bạo khước từ như thế, nhưng có lúc, năm tháng dài
ngắn cũng không thể quyết định gì cả, thời vận chuyển cơ cũng không thay
đổi hoàn toàn, có nhiều thứ đã khắc sâu vào trong hài cốt.
Tiết Mông đã từng mắng hắn, tiện chủng.
Nói đến buồn cười, Mặc Nhiên cảm thấy hai chữ độc ác kia của thiên chi
kiêu tử, lại không thể đả thương tới tự tôn của hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.