HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 11

“Ta sẽ không làm sao?” Mặc Nhiên cười khẽ, ” Ngươi thử nói xem, ta vì
cái gì sẽ không?”
“Nhưng hắn là sư tôn ngươi… Hắn dù sao cũng là sư tôn ngươi… Ngươi
sao có thể ra tay!”
Hắn ngửa đầu nhìn Mặc Nhiên ngồi tại đế vị trên cao. Thiên giới có Phục
Hy, Địa phủ có Diêm La, Nhân giới thì có Mặc Vi Vũ.
Đối với Tiết Mông mà nói, cho dù Mặc Nhiên có trở thành đế tôn Nhân
giới, cũng không nên thành cái dạng này.
Tiết Mông cả người phát run, hận đến nước mắt rơi xuống: “Mặc Vi Vũ,
ngươi vẫn là người sao? Người đã từng…”
Mặc Nhiên nhàn nhạt giương mắt: “Hắn đã từng thế nào?”
Tiết Mông run giọng nói: “Người đã từng đối xử với ngươi như nào, ngươi
hẳn biết rõ…”
Mặc Nhiên bỗng nhiên cười: “Ngươi là muốn nhắc nhở ta, hắn đã từng
đánh ta đến thương tích đầy mình, ở trước mặt người khác bắt ta quỳ xuống
nhận tội. Hay là muốn nhắc nhở ta hắn đã từng vì ngươi, vì người không
liên quan, chắn trước mặt ta, năm lần bảy lượt cản trở chuyện tốt của ta,
phá hỏng nghiệp lớn của ta?”
Tiết Mông thống khổ lắc đầu: “… … …”
Không phải, Mặc Nhiên.
Ngươi nghĩ kĩ một chút, ngươi buông những cừu hận dữ tợn ấy ra. Ngươi
quay đầu nhìn lại một cái.
Người đã từng đưa ngươi đi tu luyện, bảo vệ ngươi chu toàn.
Người đã từng dạy ngươi tập viết đọc sách, làm thơ vẽ tranh.
Người đã từng vì ngươi mà nấu cơm, tay chân vụng về, làm bị thương một
tay.
Người đã từng… Người đã từng ngày đêm chờ ngươi trở về, một người từ
khi trời tối… Tới tận hửng đông…
Bao nhiêu lời muốn nói nghẹn lại cổ họng, đến cuối cùng, Tiết Mông chỉ
nức nở: “Người… Tình tình người rất xấu, nói chuyện lại khó nghe, đến ta
cũng biết người đối xử với ngươi tốt như thế nào, ngươi vì sao… Ngươi sao
có thể nhẫn tâm…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.