HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 1111

Nhưng một đôi tay lại nhanh hơn gã chút, đã bắt đầu chỉnh bàn. Mặc nhiên
đứng dậy, chỉnh vài đĩa Sở Vãn Ninh không thể chạm tới, đều để bên mình,
sau đó đặt mấy món cay, đưa tới trước mặt Sư Muội. Như vậy trước mặt Sở
Vãn Ninh sẽ còn trống, Mặc Nhiên cười nói nói với tiểu nhị: “Đặt cá ở đây
đi.”
“À, được được.”
Gặp khách nhân giúp mình như vậy, tiểu nhị đương nhiên vui vẻ, lập tức
mặt mày hớn hở xếp đồ ăn lên bàn, đặt tới chỗ kia, cúi đầu khom lưng lui
xuống.
Mặc Nhiên điều chỉnh thật sự tự nhiên, người khác chỉ cảm thấy hắn tiện
tay giúp tiểu nhị, nhưng Sư Muội cảm thấy đó là thiên sủng ở trong. Y đối
với hành động của Mặc Nhiên có chút kinh ngạc, ánh sáng trong mắt nhỏ
vụn chảy xuôi, cúi thấp mặt thật lâu, làm như hơi buồn.
Sư Muội cảm thấy, sau năm năm Mặc Nhiên quay về, không chỉ dáng
người thay đổi, ngay cả đối xử tốt với y cũng nhạt đi rất nhiều.
Y cũng thích ăn cá quế nấu hạt thông, tại sao để xa y như vậy? Là không
biết? Hay là…
Hay là lòng quân đã thay đổi, không như trước kia.
Sư Muội không phải người sẽ tự coi nhẹ mình, dung mạc cũng tính nết của
y đều trên Sở Vãn Ninh, thậm chí nhìn khắp Tu Chân giới, không có mấy
người đẹp như y được.
Nhưng giờ y lại sinh ra mấy phần do dự.
Y biết khi Mặc Nhiên còn thiếu niên phong lưu hoa tâm, thích vẻ ngoài
xinh đẹp đến tận xương tuỷ, nhưng trước kia biểu hiện giả dối, đối với Mặc
Nhiên mà nói, trân quý nhất chính là tình nghĩa.
Người khác cho hắn một hai, hắn liền phải trả người ta cả thiên kim.
Giờ sư tôn vì hắn mà không ngại chết một lần, Sở Vãn Ninh đối tốt với
Mặc Nhiên, mình cũng không có khả năng bằng nổi. Tự nghĩ như thế, Sư
Muội chợt thấy trong lòng lạnh lẽo, y đột nhiên ngẩng mặt, dưới ánh nến
nhìn mặt hai người kia.
Một người cúi đầu, mắt phượng như nước, lông mi như mưa, biểu tình và
sắc mặt đều nhạt nhẽo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.