HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 1112

Mà một người chống cằm uống rượu mỉm cười, trong ánh mắt lộng lẫy như
ánh đèn, ngọn nến có xuân tuyết ngoài ban công, hoa lê dưới trăng, lông mi
khẽ động, tựa hồ tạo thành gợn sóng, đẩy ra vạn ánh sao trời, đó là tình ý,
chỉ sợ ánh mắt này chủ nhân của nó cũng không hề nhận ra được.
Sư Muội nhất thời thất thần, khuỷu tay chạm vào đũa, chỉ nghe “lạch cạch”
một tiếng, đũa rơi xuống, y phục hồi tinh thần, vội xin lỗi, cúi người nhặt
lên.
Cúi xuống, lại ngẩn ra một chút.
Chiếc đũa kia không sai không lệch, dừng ngay bên giày Mặc Nhiên. Màu
sắc u ám, an tĩnh nằm đó, chờ y nhặt lên.

Tác giả có lời muốn nói: Khi ta có tiền
Mặc Nhiên: Đọc chính văn.
Sở Vãn Ninh: Không có khả năng, mua nguyên liệu cơ giáp rất tốn, ta
không thể có nhiều tiền.
Diệp Vong Tích: Vật ngoài thân, đủ dùng là được, quyên góp đi.
Mai Hàm Tuyết: Mua trang sức đồ dùng, dỗ các em gái.
Nam Cung Tứ: Các ngươi cho rằng nhiều tiền rất vui sướng à? Các ngươi
căn bản không biết kẻ nhiều tiền như ta rất thống khổ.
Tiết Mông: Chờ ta có tiền, đầu tiên muốn thay nhân đạo trừng phạt tên
ngốc lầu trên, ta rất vui khi ngươi thống khổ đấy, đưa tiền của ngươi cho ta
này.
Chu: Nay mất điện cả ngày, không save chương mới cho quản lý nhóm xem
để up lên được :'<

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.