HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 1178

Sở Vãn Ninh nhìn hắn đầu toàn mồ hôi, lại thành thật quy củ điệp ván áo
lên tận hầu kết, bỗng có hơi không đành lòng. Y hỏi: “Ngươi có nóng
không?”
Hôm qua y hỏi Mặc Nhiên “Có lạnh không”, hôm nay lại hỏi Mặc Nhiên
“có nóng không”, chuyện này thật sự là Mặc Nhiên hoang mang, rõ ràng độ
ấm hai ngày không lệch nhau bao nhiêu, sửng sốt một lát mới nói: “Ta vẫn
ổn.”
“Nóng thì cứ cởi đi.”
“Sư tôn không thích, ta sẽ không cởi.”
“…” Sở Vãn Ninh nói, “Cả người toàn mồ hôi, càng thấy ghét.”
Nếu y đã nói như vậy, Mặc Nhiên cũng bị y phục dán vào khó chịu, liền cởi
áo thân trên ra, ném sang cạnh tảng đá, Sở Vãn Ninh lạnh mắt nhìn, tâm lại
dần nóng lên, y nhìn Mặc Nhiên lộ ra phần lưng rộng lớn, cánh tay vững
chắc, cách một tầng trung y cơ hồ có thể cảm thấy nhiệt khí nóng bỏng
trước mắt, cả người Mặc Nhiên toàn mồ hôi, dưới ánh nắng láu cá mà chảy
xuống ướt át. Hắn như nhân ngư, xoay người lại, cười với Sở Vãn Ninh,
anh tuấn đến làm người hoa mắt.
“Hai vị Tiên Quân, có muốn uống nước không?” Vợ thôn trưởng bưng bình
trà, hỏi từng người, giờ tới họ.
Mặc Nhiên về trước cối đá, lại cầm chày gỗ lên, cười nói: “Không cần, ta
không khát.”
Một đôi tay duỗi qua, lấy chung trà trên khay.
Sở Vãn Ninh trước vẻ mặt kinh ngạc của người người kia, uống hết một ly
trà, lại đưa chung trà cho vợ trưởng thôn: “Phiền rót thêm một ly.”
“… Sư tôn, người rất khát sao?”
Lời này không biết đâm vào chỗ nào của y, Sở Vãn Ninh bỗng ngẩng đầy,
ánh mắt sáng rỡ, tràn đầy đề phòng: “Khát? … Không, ta không khát.”
Lại uống cạn một ly nước nữa.
Mặc Nhiên nhìn y, không khỏi hơi buồn bực, từ khi nào bệnh của sư tôn
nặng đến mức khát cũng sĩ diện không nói ra rồi?

Tác giả có lời muốn nói: “Trải qua lễ Lễ tình nhân”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.