HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 1190

Sở Vãn Ninh rốt cuộc cảm thấy có chút không đúng rồi, hai chữ ngừng trên
dây cung, ngữ khí sắc bén, đâm thủng một màn yên tĩnh quỷ quyệt này.
“Kỳ lưng.”
“… Hả?” Tiếng nói Mặc Nhiên ướt át trong cổ họng, mang theo chút giọng
mũi, có vẻ thực gợi cảm, “Cái gì?”
Đây là lý do Sở Vãn Ninh trong lúc gấp gáp nghĩ ra được, nhưng nếu giọng
đã lọt vào tai hắn, y hữu lực khó lui, chỉ còn cách ra vẻ trấn định, lạnh nhạt
trầm giọng nói: “Nếu tới rồi, thì kỳ lưng hộ ta đi.”
Mặc Nhiên: “…”
“Mấy hôm nay vội đến vội đi, cả người toàn mồ hôi, cảm thấy không thoải
mái.” Sở Vãn Ninh cố hết sức để có vẻ tuỳ ý, thực vân đạm phong khinh,
“Tắm sạch sẽ vẫn tốt hơn.”
Y không biết mình có lừa được Mặc Nhiên không, lời nói dối có phải
không được tự nhiên hay không.
Nhưng tóm lại, cuối cùng Mặc Nhiên vẫn nghe lời y, ngoan ngoãn cầm
khăn bông tới, kỳ lưng giúp Sở Vãn Ninh.
Vãn Dạ Ngọc Hành luôn anh minh, đây thực sự là chuyện ngu xuẩn nhất y
từng làm.
Trên đời này giày vò nhất là chuyện gì?
Là người mình nhiệt tình yêu thương ở sau lưng, cách một lớp khăn thô
ráp, một đôi tay lớn hơi thô vuốt ve khắp cả người y, mỗi chỗ bị chạm qua
đều như hoá xuân thuỷ, lưu lại vệt nóng đỏ ửng. Tuy Mặc Nhiên đã dùng
lực nhẹ, nhưng vẫn mạnh mẽ như cũ, huống chi da thịt y chưa từng bị
người ta vuốt ve chơi đùa, chỉ cảm thấy từng tấc cơ bắp đều run rẩy, y
không thể không căng toàn thân, mới có thể miễn cưỡng ổn định, không bị
người sau lưng nhìn ra điều khác thường.
Y dựa trán lên tường, ở nơi Mặc Nhiên không thể nhìn thấy, cắn chặt môi,
đuôi mắt phượng nhiễm màu ửng hồng, dục vọng càng cứng như lửa nóng,
thậm chí phần đầu, đã hơi ướt…
Y là người chưa trải qua chuyện kinh tình gì, vậy mà, ở trước mặt người
mình yêu sâu đậm, chịu kích thích như thế, vẫn ra vẻ thanh cao.
Quá khó tiếp thu rồi…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.