HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 140

Người Trần gia cực kỳ hoảng sợ nhìn cảnh tượng trước mắt, không biết Sở
Vãn Ninh rốt cuộc muốn làm gì.
Lông mi Sở Vãn Ninh run rẩy, hai mắt nhắm lại, trước mắt dần xuất hiện
một ánh sáng trắng. Ngay lập tức, y thấy một đôi chân nhỏ trắng như ngọc
bước ra, một thiếu nữ tầm mười bảy mười tám tuổi xuất hiện trong tầm
mắt.

Tác giả có lời muốn nói:
Mặc Nhiên: Sở Vãn Ninh ngươi có bản lĩnh ra oai, ngươi có bản lĩnh thì
cứu người, ngươi đừng quay đầu giả vờ không nghe thấy, ta biết ngươi
đang nghe!
Sở Vãn Ninh: … …
Mặc Nhiên: Ngươi có bản lĩnh dạo người, ngươi có bản lĩnh thì cứu người
đi, đồ đệ ngươi ngươi không cứu, cuối kỳ bá phụ tới kiểm tra, bổn toạ cho
ngươi đi dọn phân!
Sở Vãn Ninh: … …
Sở Vãn Ninh: Ngươi nói đủ rồi! Mẹ nó lão tử có cứu người hay không liên
quan gì tơi ngươi? Không cứu! Kệ mặt dày không biết xấu hổ! Không phục
thì nghẹn chết đi!
Mặc Nhiên: QAQ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.