HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 1476

Không phải Dung Yên.
Mặc Nhiên quay đầu, nhìn bình minh nhuộm đỏ một vùng trời, sóng gió
nhỏ vụn liễm diễm không ngừng dâng lên, thủy triều dâng lên cùng ánh
nắng, dùng tốc độ mà mắt thường có thể thấy được, trời đất nhuộm một
màu kim sắc huy hoàng.
Là La Phong Hoa.
Mặc Nhiên cơ hồ có thể dốc hết lòng tin, người Nam Cung Nhứ muốn làm
sống lại, là La Phong Hoa.
Chuyện ở Nho Phong Môn còn sâu xa hơn những chuyện thấy trên mặt
nhiều, tựa như thủy triều dâng lên, những vỏ sò vỡ nát, sao biển diễm lệ
nguy hiểm, đều dưới ánh bình minh, bị thủy triều cuồn cuộn bao trùm.
Nước biển dâng lên rất nhanh, cát đá nhỏ vụn bị thủy triều tràn qua, chảy
xuôi tới bên chân hắn.
Dưới chân hắn chợt lạnh, Mặc Nhiên cúi đầu, bọt biển đã tràn tới dưới
chân, phủ lên chân hắn.
“Rào rào——-“
Ngón chân hắn hơi giật giật, cảm thấy hơi lạnh, quay người muốn trở về bờ
biển đi giày, lại thấy Sở Vãn Ninh dưới bầu trời đầy mây đỏ đi tới phía hắn,
biểu tình nhàn nhạt, một tay cầm theo giày và tất bị hắn vứt bừa, đưa cho
hắn.
“Sao lại để chân trần, trời lạnh như thế.”
Mặc Nhiên tùy ý đi lên sườn núi cao, ngồi xuống trên bãi đá lởm chởm bên
bờ biển, phủi sạch cát trên chân, đi giày lại lần nữa. Hắn bỗng cảm thấy có
chút trấn an, tuy hắn kiếp này trên người Sở Vãn Ninh, đã chú định không
thể có được tình yêu, nhưng Sở Vãn Ninh vẫn sẽ là sư tôn tốt nhất, sẽ quan
tâm hắn, chăm sóc hắn.
Nhìn thấy hắn để chân trần đi tới đi lui, sẽ lo hắn cảm lạnh.
“Chuyện của Nho Phong Môn ngươi nghĩ thế nào?”
“Không đơn giản như vậy.”
“Ta cũng nghĩ thế.” Mày Sở Vãn Ninh cơ hồ không hề dãn ra từ tối qua,
cho dù giờ phút này có bình thản và an bình ngắn ngủi, trong ánh mắt y vẫn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.