HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 1499

nhánh, hắn cười nói, “Tôn tam nương kia sợ là muốn khóc lóc cầu sư tôn
bán cho nàng, sư tôn định bán một đóa bao nhiêu tiền?”
“Một trăm đóa hoa đều không có quá nhiều linh lực, bán ba đồng một đóa,
thế nào?”
Mặc Nhiên: “…………”
Sở Vãn Ninh lại nhìn hắn một cái, hơi hơi nhăn lại mi, do dự nói: “Nhiều?”
Mặc Nhiên thở dài, không nói nhiều, cũng không nói thiếu, chỉ nói: “Ngày
mai sư tôn đừng ra giá, để ta bán.”
“Vì sao? Hoa ta làm, do ta định giá.”
“Ba đồng.” Mặc Nhiên vươn ba ngón tay ở trước mặt Sở Vãn Ninh dở khóc
dở cười, “Sư tôn, người là Bắc Đẩu Tiên Tôn, đây là hải đường đêm của
người, là đồ vật Tu Chân giới đều cầu không được, người bán ba đồng?”
“Cũng không có ai cần. Thứ này trừ đẹp ra, có thể truyền âm, cũng không
có công dụng gì khác, ta cảm thấy giá như thế này không sai biệt lắm.”
Mặc Nhiên bị y chọc cười rồi: “Vậy, người bán hết cho ta, được không? Ta
liền đưa tiền cho người.”
Sở Vãn Ninh dừng tay, một đóa hoa hải đường ngưng được một nửa thì mất
đi linh lưu chống đỡ, rơi xuống một cánh hoa ánh vàng rực rỡ, y thế nhưng
thật sự vươn lòng bàn tay, nhàn nhạt nói: “Thành giao.”
“……”
Mặc Nhiên im lặng một lúc lâu, mới sờ túi tiền, lúc này mới nhớ tới tiền dư
trên người mình và Sở Vãn Ninh đều đã bị lão bà nhiều chuyện kia ép hết,
không khỏi hơi xấu hổ.
Ngẩng mắt lại thấy Sở Vãn Ninh cười như không cười mà nhìn mình,
không khỏi càng là không thể chịu được, thầm nói: “Sư tôn đã sớm biết ta
không có tiền, còn……”
Sở Vãn Ninh cảm thấy hắn buồn cười, liền nói: “Là chính ngươi nói, nói
muốn mua ta.”
“Ta……”
Nói một nửa dừng lại.
Bởi vì bỗng nhiên cảm thấy lời nói này của Sở Vãn Ninh còn có nghĩa
khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.