HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 157

Trần viên ngoại cả giận nói: “Diêu thiên kim làm thiếp sao? Có thể sao?
Trong phòng con chúng ta đã có một người, giờ lại thêm nữa? Bà xem hai
vợ chồng nó ân ái như vậy!”
“… …” Trần phu nhân không hé răng, một lúc sau, mắt bà chợt loé sáng,
lẩm bẩm, “Lão Trần, tôi thấy, việc của La Tiêm Tiêm và con chúng ta, trừ
người trong nhà, không ai biết…”
Trầm mặc, Trần viên ngoại phát ngốc một lúc, chợt nhận ra ý của bạn già.
Ông hơi run, nửa là sợ hãi, nửa là kích động.
“Bà, bà nói…”
“Không ai biết, không tính đã kết hôn.” Trần phu nhân nói, “Chúng ta nghĩ
cách đuổi nàng đi, mềm không được, thì cứng, Trên làng dưới xóm đều biết
con chúng ta chưa đón dâu, ông còn nhớ chuyện trộm quýt khi nhỏ không?
Chỉ cần chúng ta để mọi người bàn tán, nàng có mười bảy cái miệng, cũng
không kêu nổi.”
Trần viên ngoại đi tới cửa, xác định cửa phòng đã đóng kín, vội lại gần, hai
người lúc nãy còn ồn ào như chọi gà, giờ lại sát cạnh nhau, hạ giọng, bàn
bạc chuyện.
Trần viên ngoại nói: “Cách này của bà, ta sợ không được.”
“Làm sao?”
“Con chúng ta sẽ không đồng ý. Nó từ nhỏ thân với La Tiêm Tiêm, bà bắt
nó trở mặt với người ta, nó sao có thể đồng ý?”
Trần phu nhân nghĩ một lát, vỗ lên tay bạn già, nói: “Ông yên tâm, chuyện
này để tôi.”
Thời gian sau, Trần phu nhân bỗng bị bệnh nặng, bệnh cổ quái, lang y tìm
không ra lí do, nhưng bà nổi điên cả ngày, miệng nói lời mê sảng, nói mình
bị quỷ nhập.
Trần viên ngoại lòng nóng như nửa đốt, mời đạo sĩ tới, đạo cốt tiên phong
cầm phất trần, bấm tay tính, nói Trần gia có gì đó làm hại Trần phu nhân,
nếu không giải quyết, Trần phu nhân không sống được qua năm.
Trần Bá Hoàn hiếu thuận nhất, nôn nóng, hỏi: “Cái gì ám mẫu thân?”
Đạo sĩ nói vòng nửa ngày, nói “Mỹ nhân không thấy ánh sáng”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.