HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 1642

Sư Muội không nói gì, thật lâu sau, mới nói: “A Nhiên.”
“Ừ?”
“Ta đều còn chưa nói nửa câu sau.” Sư Muội khe khẽ thở dài, “Ngươi cần
gì phải vội vã phủ nhận như vậy.”
Lời vừa nói ra, liền hiểu Sư Muội đã hiểu ra trong nháy mắt vừa rồi, Mặc
Nhiên vậy mà đem chiếc lược bạc trong tay y lầm thành hung khí.
Tuy rằng đây là vì Sở Vãn Ninh đã chết hai lần sinh ra sợ hãi, người vừa rồi
đưa lưng về phía Mặc Nhiên có là ai, Tiết Mông, Tiết Chính Ung, hắn đại
khái đều sẽ run rẩy chốc lát. Nhưng là đối với Sư Muội, Mặc Nhiên bình
tĩnh lại, trong lòng vẫn rất khó chịu.
Hắn rũ mắt nói: “…… Thực xin lỗi.”
Trong trí nhớ, Sư Muội là người gặp chuyện gì cũng ôn nhu khoan dung,
rất ít khi trách cứ người khác. Nhưng buổi tối hôm này, bên hồ sen, Sư
Muội nhìn Mặc Nhiên, thật lâu cũng chưa lên tiếng.
Gió nổi, lá sen xoay vòng, hồng liên đung đưa trong gió.
Sư Muội nói: “Người khác không nói, nhưng A Nhiên, quen biết gần mười
năm, trong lòng ngươi ta là người như vậy sao?”
Thanh âm y mềm nhẹ, bình tĩnh, không có quá nhiều lửa giận giương cung
bạt kiếm, cũng không có nửa điểm khóc lóc ủy khuất. Mặc Nhiên nhìn đôi
mắt y, ánh mắt sâu thẳm trong suốt tựa suối, giống như chuyện gì cũng đều
nhìn thấu, nhưng đều không nghĩ so đo, không nghĩ nhiều lời.
Sư Muội đem chuôi này ngân quang tràn đầy lược đưa tới Mặc Nhiên trong
tay, nhàn nhạt nói: “Ta định tết tóc giúp sư tôn, nếu ngươi đã đến rồi, vậy
giao cho ngươi đi.”
“Sư Muội……”
Nhưng mỹ nam cao dài đã bước qua vai hắn, bước chân bằng phẳng, lại
chưa từng quay đầu, một mình rời khỏi Hồng Liên Thủy Tạ hiu quạnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.