HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 1793

“Gặp… Gì?”
Mặc Nhiên ho nhẹ một tiếng, ánh sáng trong tay sáng lên, dây liễu bỗng vụt
ra, hắn nói: “Chính là cái này, nó gọi là Gặp Quỷ.”
Khương Hi: “…”
Gặp Quỷ giống Thiên Vấn, đều có khả năng thẩm vấn, nhưng thẩm người
sống, thẩm lệ quỷ, cũng có thể thẩm thi thể đã có linh hồn rời đi. Khác
nhau ở chỗ thẩm người và thẩm thi thể, là để họ mở miệng nói, còn thẩm
quỷ, là trực tiếp câu thông với linh hồn.
Tống Thu Đồng đã chết được cả tháng, linh hồn sớm đã rời đi, nhưng may
mà Hoàng Sơn đầy âm khí, xác chết không hư thối, Mặc Nhiên thấp giọng
nói: “Gặp Quỷ, đến thẩm.”
Bỗng vụt một tiếng, chỉ thấy Gặp Quỷ lập tức nghe theo lệnh, vươn cành
liễu đầy lá, cuốn quanh xác Tống Thu Đồng ba vòng, hốc mắt thi thể ả liền
đỏ rực.
Ánh đỏ kia kéo tới đáy mắt Mặc Nhiên, hắn mở miệng thử hỏi một câu,
tiếng nói trầm thấp: “Người đưa ngươi tới đây, là Từ Sương Lâm?”
Khuôn mặt cháy đen của Tống Thu Đồng khó phân biệt ngũ quan, nhất thời
không có động tĩnh.
“… Có phải không có tác dụng không thế.” Có người nhỏ giọng thì thào
nói.
Mặc Nhiên nheo mắt lại, hỏi lần nữa: “Người đưa ngươi tới, là Từ Sương
Lâm?”
Vẫn không có động tĩnh.
Khương Hi nói: “Xem ra Mặc tông sư còn quá trẻ, không bằng để sư tôn
ngươi tới đây đi.”
Nhưng mà, đúng lúc này, cổ Tống Thu Đồng bỗng cử động! Động tác ả
cứng đờ, cực kỳ cậm rãi, nhưng không thể nghi ngờ rõ ràng là đang lắc đầu.
Tiết Chính Ung cả kinh nói: “Không phải Từ Sương Lâm?”
Mặc Nhiên siết chặt Gặp Quỷ, gân xanh trên mu bàn tay hơi nảy lên, hắn
lại hỏi: “Vậy, kẻ đưa ngươi tới, ngươi có biết không?”
Lại mấy phần yên lặng, Tống Thu Đồng bỗng hé miệng, nhưng ả không trả
lời, trong miệng vọt ra, đều là hoạt xà nhớp nháp, rơi trên mặt đất, chui ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.