HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 2042

Tu sĩ môn đồ vừa nãy còn đánh đấm túi bụi giờ đây đều trở thành đám châu
chấu trên thuyền, nhốn nhốn nháo nháo, tất cả đều cảnh giác mà ngẩng đầu
lên nhìn vết nứt đen huyền trên màn trời.
Đây có lẽ cũng không chỉ gọi là vết nứt, mà hơn phân nửa vòm trời bên
trên Chiêu Hồn Đài lúc này đã nứt toạc, bóng tối từ khe hở sâu không thấy
đáy đó đang truyền đến những rung chấn nặng nề mà dồn dập.
Sắc mặt của Hoàng Khiếu Nguyệt đã vàng như nến, cánh mũi mấp máy:
“Đây là……mặt sau có thứ quái vật gì đang muốn thoát ra sao? Sao lại có
động tĩnh lớn như vậy?”
Mặc Nhiên bước lên phía trước, cầm Gặp Quỷ trong tay, bỗng nhiên, một
luồng sấm sét từ màn đêm đánh xuống.
Ầm ầm ầm ——!
Thiên lôi phá không!
“Nứt ra rồi!!”
“Mặt sau có cái gì! Có cái gì ra tới!”
“Là lệ quỷ sao?!”
Tiết Mông thấy Mặc Nhiên và Sở Vãn Ninh đứng quá gần khe nứt kia, đột
nhiên xoa xoa nước mắt trên mặt, chạy tới bên đường ca và sư tôn của
mình, nhưng lại bị Tiết Chính Ung túm chặt, gắt gao kéo về phía sau mình.
“Cha!”
“Đừng qua đó , đứng ở chỗ này!”
“Ta không cần! Ta muốn ở cùng sư tôn, ở cùng ca của ta!”
Ánh mắt Tiết Chính Ung trở nên sắc bén, giọng điệu cứng rắn: “Ngươi
không muốn sống nữa sao?! Ngươi có biết không ——”
Những lời còn lại giống như cành khô rơi rụng, bởi hắn sững sờ, không nói
thêm được nữa.
Tiết Mông khóc…
Cơ hồ là gào khóc mà nói: “Cha, ta muốn đi giúp bọn họ, Sư Muội đã bị bắt
đi, ta không thể lại núp sau lưng người mà nhìn bất luận ai trong bọn họ bị
thương! Cha, ta xin người!!”
Tiết Chính Ung còn chưa trả lời, bên trong trận pháp một luồng khói đen và
sấm sét ầm ầm tuôn ra, tầng tầng cuồn cuộn như mây đen dày đặc mãnh liệt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.