HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 2136

“Sư tôn…… Vãn Ninh……”
Hắn rốt cuộc biết tại sao người kiên cường như Sở Vãn Ninh, lúc ấy lại
chôn trong lồng ngực mình mà thất thanh khóc rống, hắn rốt cuộc đã biết.
Chỉ là, cái giá phải trả quá lớn, giống như ngàn đao vạn xẻo.
Đều là hắn sai sao?
Là Đạp Tiên Đế Quân kiếp trước sai, hai đời Sở Vãn Ninh đều luôn cực lực
ngăn cản hắn làm loạn thiên hạ.
Linh hạch Sở Vãn Ninh từng bị tổn hại.
Ân công ca ca cứu hắn một mạng trước cửa Vô Bi Tự.
Không phải người…… Là thần mộc chi linh……
Mỗi một chuyện đều như gạch nát đá rơi, chỉ một chân tướng đã khiến
người gân cốt vỡ vụn, huyết nhục lẫn lộn, huống chi là nhiều chuyện chồng
chất cùng lúc như vậy.
Mặc Nhiên chớp mắt, cảm thấy mình nằm trên mặt đất, xương cốt toàn thân
dường như đều vỡ vụn, không còn làm được bất cứ chuyện gì.
Đều rối loạn.
Ánh mắt hắn chuyển động, nhìn qua Sở Vãn Ninh ngồi ở một bên nhắm
mắt không nói, bỗng thấy hối hận tụ thành xương, yêu thương tụ thành thịt,
thống khổ thành máu. Cái ham muốn bảo vệ người này khiến hắn giãy giụa
trong cực độ khốn đốn và mờ mịt, thoát thân ra khỏi vũng lầy.
Hắn chậm rãi đứng lên, đi tới trước mặt Sở Vãn Ninh.
Sở Vãn Ninh mở hai mắt, nhìn hắn.
Hai người, không ai mở lời trước.
Cuối cùng là Mặc Nhiên cúi người ôm lấy y: “Sư tôn, thần mộc cũng được,
người cũng được, chỉ cần ngươi còn nguyện ý muốn ta……” Hắn ẩn nhẫn,
lại nghẹn ngào, “Ta đều luôn ……”
Đều luôn thế nào?
Đứng bên cạnh y?
Hắn không xứng.
Cho nên, cuối cùng hắn tự ti mà đau đớn nói: “Ta sẽ luôn, đứng ở phía
trước ngươi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.