HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 2205

Sở Vãn Ninh bỗng dưng mấp máy môi, con ngươi màu nâu hơi hơi rung
động, co rút lại.
Hàn ý buốt xương.
Buổi tối hôm đó, Mặc Nhiên kỳ thật không có làm gì đối với Sở Vãn Ninh.
Đúng là hắn đã uống hơi nhiều, sau đó tay nắm chặt đống thư từ kia mà
ngồi ngẩn người.
Lúc sau, Mặc Nhiên nằm ngủ gục ở trước thư án, lúc ngủ hắn vẫn còn lẩm
bẩm: “Con giun cái gì?…… Không có con giun……”
Đột nhiên một cơn gió mạnh thổi bật cửa sổ, “ầm” một tiếng vang lên, mưa
to gió lớn hỗn loạn thổi vào, thổi tắt vài ngọn đèn dầu bên cửa sổ.
Trong phòng bỗng tối lại.
Sở Vãn Ninh đứng bên cạnh Mặc Nhiên, môi răng phát lạnh, cúi đầu nhìn
nam nhân đang ngủ say kia. Cái ý niệm chưa xác định trong đầu càng ngày
càng sáng tỏ rõ ràng —— Mặc Nhiên tại sao không nhớ rõ một số chuyện
ngày xưa? Tại sao lại lựa chọn tính dục mà quên mất quá khứ thuần khiết?
Là vì uống say? Hay là trùng hợp? Hay là…… Có ai đó đã cố tình xoá sạch
thiện niệm trong lòng hắn đây?
Đạp Tiên Quân nằm trên bàn say ngủ nhẹ giọng lẩm bẩm một tiếng:
“Lạnh……”
Máu trong người Sở Vãn Ninh đều đã lạnh thấu, cả người y đều đã chết
lặng, nghe được Mặc Nhiên nói lạnh, theo bản năng liền chậm rãi đi đến
trước cửa sổ.
Nâng tay lên, khép lại cửa sổ, chắn đi mưa to gió lớn bên ngoài.
Khép chặt cửa xong, Sở Vãn Ninh cũng không rời đi, tim y đang đập loạn
nhịp, nghiêng đầu tựa trán trên cánh cửa sổ khắc hoa văn lộc hươu, đốt
ngón tay đã trắng bệch như bạch ngọc.
Qua một hồi lâu, y chậm rãi từ trong vạt áo lấy ra một tờ linh phù nhăn
nhúm.
Thăng long phù.
Y đã không còn linh hạch, Mặc Nhiên cảm thấy y hoàn toàn không thể vận
dụng bất cứ pháp thuật gì, cho nên những linh phù của y hắn cũng lười thu
lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.