HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 2264

Rắn kia cũng không biết được nuôi thế nào, chỉ cắn một nhát, đau nhức khó
chịu. Tay Sở Vãn Ninh thoát lực, bị Sư Muội giữ cổ tay, dùng tư thế khuất
nhục hơn khi nãy buộc vào đầu giường.
“Người đừng lo lắng, con rắn này không độc.” Sư Muội trói hai tay của y,
sau đó thong thả ung dung ngồi dậy, ngón tay trắng nõn lành lạnh nhẹ vuốt
qua thân rắn cạp nong, mắt đào hoa nheo lại, “Rắn này nuôi vì người thôi,
cắn một cái người sẽ cả người vô lực. Ta kính sợ sư tôn, cũng chỉ có thể
làm cách này.”
Sư Muội giơ tay, hoạt xà lẻn vào trong tay áo, biến mất không còn thấy.
“Lại nói, kiếp trước buộc phải bất đắc dĩ, để người bồi bên cạnh Mặc Vi Vũ
lâu như vậy, kỳ thật ta cũng không muốn.” Hắn đứng lên, đầu ngón tay
thong dong, thế mà bắt đầu cởi áo choàng của mình, sau đó là áo ngoài, rồi
sau đó…
Sắc mặt Sở Vãn Ninh đột nhiên thay đổi, không ngừng ghê tởm: “Sư Minh
Tịnh——!”
Sư Muội chỉ nhu hoà mỉm cười, đến gần Sở Vãn Ninh: “Nói cho người một
bí mật, kiếp trước lúc hai người thành thân, ta có dùng thân phận Hoa Bích
Nam tới dự đấy.”
“!”
“Tuy rằng Đạp Tiên Quân có tâm tư của hắn, cho người trùm lụa đỏ, để
khách khứa không biết dung mạo của người, chỉ biết hắn cưới Sở phi,
nhưng ta biết đó là người. Nên sau khi tiệc rượu tàn, ta không đi, ta đến
Hồng Liên Thủy Tạ—— sau đó hắn vào.”
Trong mắt Sư Muội chớp động tinh quang.
“Khi đó, tuy hắn đã bị ta dùng cổ trùng khống chế, nhưng vẫn có thể tự chủ
về tư duy và cảm xúc, nên ta không thể để hắn phát hiện ra ta, ta trốn vào,
cũng không rời đi.”
Sở Vãn Ninh run lên rất nhẹ, bởi vì phẫn nộ, cũng vì ghê tởm cực độ.
Sư Muội ngồi xuống, ngón tay thon dài lành lạnh chậm rãi vuốt ve ngực y:
“Người biết không?”
Giọng hắn khàn khàn, trong mắt có ý vị tham lam.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.