HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 2443

“Mặc Nhiên Tử Sinh Đỉnh, hệ thành chủ thứ chín thành Nho Phong Môn,
con trai riêng của Nam Cung Nghiêm…” Trên đài cao, Mộc Yên Ly thanh
thanh lãng lãng dùng thuật khuếch đại thanh âm nói, giọng át cả mây trôi,
“… Cố thẩm phán nghiêm minh, không thể trị nhầm, không thể phán
sai…”
Mặc Nhiên không nghe lời nàng nói.
Tiếng nói nghiêm túc lại lớn như vậy với người bị giam cầm lâu mà nói,
thực sự quá mức chói tai.
Mộc Yên Ly không nhanh không chậm nói khoảng một chén trà, vào tai
Mặc Nhiên, đứt quãng thành nhưng từ rách nát không đầy đủ như “Giết
người đền mạng” “Bụng dạ khó lường” “Tu luyện cấm thuật”.
Cuối cùng hắn nghe thấy nàng nói: “Xử lý trọng phạm, còn làm theo công
đạo, là trách nhiệm của Thiên Âm Các này từ khi lập nên.”
Mộc Yên Ly nói xong, một đệ tử Thiên Âm Các tới cạnh, đệ tử kia tới
trước mặt Mặc Nhiên, đứng ngược ánh sáng, mặc đen nhánh như bóng.
“Há miệng.”
“…”
Thấy Mặc Nhiên không phản ứng, người nọ “Xì” một tiếng, thô bạo kéo
cằm hắn, đổ một đống thuốc vào miệng hắn.
“Khụ khụ khụ——“
Mặc Nhiên không ngừng ho khan, hắn đã nhiều ngày không ăn gì, dạ dày
đột nhiên tiếp xúc với nhiều nước canh nóng như vậy, co rút, dường như
muốn nôn khan.
Người nọ bóp yết hầu hắn, không để hắn cử động, ép hắn uống toàn bộ
nước thuốc. Chất lỏng lạnh lẽo như hoạt xà chui vào bụng, sông cuộn biển
gầm, muốn xé rách xuyên qua lục phủ ngũ tạng.
Sắc mặt Mặc Nhiên xanh mét, hắn muốn nôn, thật sự muốn nôn.
Nhưng hắn không chịu lên tiếng nhận thua, không chịu xin tha, hắn thậm
chí không muốn khoé mắt mình rơi nước mắt. Nửa đời hắn quá nhiều ngày
tháng vội vàng, ti tiện, nhưng không có nghĩa hắn không có tôn nghiêm.
Nước thuốc bị đỏ cả vào, người nọ buông hắn ra, hắn thở hổn hển nặng nề.
Cánh chim nản lòng, hiện hết mệt mỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.