HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 2441

Mặc Vi Vũ hắn là một ngọn núi hoang xấu xí, tuyết phủ mênh mông che
vết thương của hắn.
Nhưng tuyết tan rồi.
Bóng tối của hắn cũng được, đáng sợ của hắn cũng thế, đều không còn chỗ
giấu.
Hắn không làm Mặc tông sự được, từ khi hắn dính máu người vô tội đầu
tiên, cả đời hắn đã chú định rằng hắn chỉ có thể làm Đạp Tiên Đế Quân
—— hắn đốt đàn nấu hạc hắn nghiến răng hút máu bộ mặt hắn dữ tợn hắn
không bằng cầm thú—— hắn đáng chết.
Hắn chết rồi, thiên hạ hoan hô.
Không biết hắn bị nhốt trong cấm thất mấy ngày, cửa mở.
Đệ tử Thiên Âm Các đi vào, không nói một lời dùng Khổn Tiên Tác trói
chặt hắn, sau đó một trái một phải túm hắn dậy, kéo hắn ra ngoài.
Bọn họ kéo theo hắn, đi qua một quãng đường dài tối đen.
Mặc Nhiên khàn khàn, hôn hôn trầm trầm mở miệng, nói những lời đầu
tiên trong những ngày qua: “Họ sao rồi?”
Không ai thèm để ý tới hắn.
Hắn bị lôi đi, tới cuối. Ánh mặt trời chợt hiện lên, Mặc Nhiên như ác long
cuộn tròn trong bóng tối rất lâu, mắt sớm đã quen rồi, trong ánh sáng mạnh
mẽ chói trang như vậy có vẻ khốn đốn bất an. Hắn căn bản không thích ứng
được với ánh sáng chợt loé như vậy, hắn muốn che mắt, nhưng tay bị trói
sau lưng, nên hắn chỉ có thể cúi đầu, lông mi đen dày ướt nước mắt——
Hắn hoa mắt ù tai, không biết mình đang ở đâu, chỉ có khứu giác là rõ ràng.
Hắn ngửi thấy hơi thở của gió, hơi thở của biển người, hơi thở của hoa cỏ
cây cối, hắn bị đẩy lên, nên do dự mà bước về trước.
Từ từ, tai đã có thể thích ứng với nơi ồn ào này.
Hắn nghe thấy tiếng rất nhiều người nói chuyện, khe khẽ nói nhỏ hợp lại
với nhau như sóng bể. Thuỷ triều có thể cuốn trôi dơ bẩn, nhưng thuỷ triều
cũng có thể dìm chết người.
Mặc Nhiên cảm thấy mình không thở nổi.
Hắn thực suy yếu.
Giờ đã yếu tới cực hạn rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.