HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 2490

Bỗng nhiên nhớ ra cái gì, giữa hai đầu mày hắn lộ ra chút thất vọng và lưu
luyến.
Vốn dĩ cả đời này, muốn đối đãi với Sở Vãn Ninh cho tốt, đáng tiếc cuối
cùng cũng không làm được, rồi từng tâm tâm niệm niệm hứa hẹn lần đầu
tiên thực sự triền miên, cuối cùng lại là một mảnh hỗn độn.
Lấy thất bại mà kết thúc.
Hắn làm thật sự không phải là người lương thiện, mà là một thứ xui xẻo,
một tên ôn thần, một trò cười sứt sẹo.
Hai kiếp sống này.
Muốn bảo vệ mẫu thân, lại bảo vệ không thành.
Mong báo ân tình, lại chưa từng như nguyện.
Lúc còn nhỏ muốn làm anh hùng, sau này lại muốn đổi trắng thay đen cả
đời làm cháu trai Tiết chưởng môn, rồi đến bước đường cùng, lại đánh cược
trái tim, muốn làm Đạp Tiên Đế Quân máu lạnh vô tình nhất trên đời.
Lại cũng chẳng giải quyết được gì.
“Đạp Tiên Quân, Mặc Vi Vũ, Mặc tông sư……” Lông mi hắn run rẩy, hầu
kết lăn lăn, cuối cùng phát ra một tiếng cười nhạo và cảm khái mà chỉ mình
hắn có thể nghe được.
“Ngươi thật sự là người buồn cười nhất trên đời này.”
Hắn than xong một tiếng, lại ngửa đầu nhìn lên trời cao, gió thổi phất phơ
vài sợi tóc rối trên trán hắn, hắn nheo đôi mắt lại, tiếp đến lại nghĩ, Sở Vãn
Ninh giờ ở nơi nào?
Chắc là bởi vì đã đạt được quá nhiều, đã dùng hết tất cả duyên phận rồi,
cho nên đời này, đoạn đường sau cùng này…. đến cuối cũng không được
gặp lại Quân một lần.
Cũng tốt.
Hắn cong lên đôi mắt, cười hăng hắc trên hình đài.
Ít nhất khỏi phải để Sở Vãn Ninh nhìn thấy bộ dáng chật vật đến thế này
của hắn.
“Thời gian đã đến! Hành hình ——!”
Một tiếng uy nghiêm phụ xướng, kèn lệnh thổi lên…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.