HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 2507

Không còn lý trí.
Hiển nhiên Sở Vãn Ninh càng tiến càng gần, Mộc Yên Ly thấp giọng
mắng, trong mắt hiện lên sương lạnh, cuối cùng móc ra một mảnh linh hạch
vụn vỡ, thu vào trong túi càn khôn, rồi sau đó quần áo phần phật, xoay
người cùng Sở Vãn Ninh đối chiêu.
“Sở tông sư, ngươi thật sự cứu hắn? Ngươi nghĩ cho kỹ, ngươi đi một bước
này, từ đây thiên thu bêu danh, ngươi cùng hắn đều phải gánh lấy!”
Kiếm quang chiếu sáng lên mắt hạnh của Mộc Yên Ly, nàng trừng mắt nhìn
y.
Thiên Vấn trói chặt bội đao của Mộc Yên Ly, trong phút chốc lưu quang
bắn toé khắp nơi.
Sở Vãn Ninh nghiến nát từng câu từng chữ: “Vậy, để ta bồi hắn!”
Chính sử công chỉnh, phổ tẫn anh hùng.
Nhưng ta chỉ muốn ở bên cạnh ngươi, nằm trong câu truyện về bạo quân
cũng được, hay nát thây trên bảng hung thần cũng xong, đều tốt cả.
Ta không muốn hậu nhân khi nhắc đến chúng ta, phụng ta là thần, chỉ
ngươi là quỷ.
Ta không muốn sử sách hậu thế khi lưu lại một đoạn, viết ta ngươi bất hoà,
sư đồ thành thù.
Nếu ta không thể vì ngươi trầm oan giải tội.
Mặc Nhiên, Mặc Vi Vũ, Đạp Tiên Quân.
Ta nguyện ý cùng ngươi chịu muôn đời thóa mạ.
Địa ngục quá lạnh.
Mặc Nhiên, ta tới tuẫn ngươi.*
….
(*tuẫn: chôn cùng)
Trong khoảng mây trôi tụ lại hợp, quang ảnh loá mắt đã khiến người người
chỉ nhìn thấy một mảng hỗn loạn.
Trên đài dưới đài càng là lo sợ không yên, không biết phải xoay sở thế nào,
trong hỗn loạn chỉ nghe được hai tiếng “tranh” “tranh”, Thiên Vấn đột
nhiên đã đánh gãy đoạn xiềng xích đang trói Mặc Nhiên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.