HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 2608

Vương phu nhân hơi ngẩng đầu lên, tựa hồ muốn nhịn lại nước mắt, nhưng
không thành, nước mắt đắng ngắt vẫn theo nước mắt bà rơi xuống. Bà
nhắm mắt lại, thân hình mảnh khảnh run lên, yếu như gió thoảng.
Có kẻ nói: “Hôm tay Tử Sinh Đỉnh không thể không đóng phái, đã làm bị
thương vô số tu sĩ Thượng Tu Giới. Chuyện Mặc Nhiên và Sở Vãn Ninh
càng đáng nghi, nên mặc kệ thế nào, đều phải bàn công đạo—— Giết người
thì đền mạng thiên kinh đại nghĩa. Phu nhân, xin lỗi.”
Vương phu nhân cũng không hé răng, cũng không liếc nhìn thêm xác
trượng phu, bà yên lặng mà đi qua những kẻ tự giác tản ra, từng bước một,
lên đài cao Đan Tâm điện, đứng trước vị trí tôn chủ.
Đứng yên.
Phía dưới ong ong tiếng người vang lên: “Tiết chưởng môn chết là chuyện
trùng hợp ngoài ý muốn, nhưng Tiết Mông lại cố ý tàn sát.”
“Không sai, nhất định phải đưa hắn đi.”
Thanh như nước lặng, hết đợt này tới đợt khác, bên này giảm bên kia tăng.
Có gió thổi vào điện, mành rèm phất phơ, la mạc thanh hàn.
“Tiết Mông tội không——“
“Rầm!” Một tiếng vang lên!
Cả điện kinh ngạc.
Đập bàn thế mà lại là nữ nhân cành lá hương bồ mềm yếu này. Hai mắt
Vương phu nhân đã mổt, gương mặt phù dung tiếu lệ nghẹn tới đỏ bừng.
Bà không biết nên phát hoả như thế nào, nhưng tức giận đã đốt cháy lòng
bà.
Nàng đứng trên tiền điện, ánh mắt lướt qua mọi người——
“Mông nhi là con trai ta, Nhiên nhi là cháu trai ta, Chính Ung là trượng phu
ta.”
Giọng bà không vang, nhưng câu chữ rõ ràng mang quyết tuyệt.
“Các ngươi, moi linh hạch cháu trai ta, cướp đi tánh mạng trượng phu ta.
Giờ, còn muốn trước mặt ta, đưa con trai ta đi luôn?”
Nữ tử Giang Đông đường nhiều nhất, trái lại không thể lý giải tâm tình
Vương phu nhân.
Lập tức có nữ tu lãnh đạm nói: “Vương thị, bà nói có đạo lý chút.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.