HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 2809

vết rách, duy chỉ còn trên mặt mày vẫn giữ được dung mạo anh tuấn ngày
xưa.
“…”
Môi Sở Vãn Ninh trắng xanh, y đứng trong mưa to tầm tã, nhìn hoạt tử
nhân bị ngàn đao vạn xẻo.
Hoạt tử nhân cũng nhìn chằm chằm y, tròng mắt hắc bạch phân minh tích
huyết lệ.
Thần thức Đạp Tiên Quân mơ hồ không rõ, hồi ức lẫn hồi ức chém giết,
hồn cùng hồn kích đấu, có lẽ vì quá đau, hắn không khỏi dùng bên tay
không cầm đao mà đỡ nửa khuôn mặt.
Máu đen cùng nước mưa chảy qua khe hở ngón tay.
Lông mi dày của hắn run rẩy, có phẫn nộ của Đạp Tiên Quân, cũng có mê
man của Mặc tông sư: “… Vì sao lại muốn đối xử với ta như vậy?”
Sở Vãn Ninh: “…”
“Vì sao lại muốn giết ta?” Nam nhân đứng như trời trồng, tròng mắt chiếu
lên bóng dáng Sở Vãn Ninh. Chậm rãi, biểu tình hắn trở nên bất lực lại nhu
thuận, hắn lẩm bẩm: “Sư tôn, có phải ta làm không tốt ở đâu rồi không?”
“Không…”
“Có phải ta chọc người không cao hứng không?”
Nghe giọng hắn nói, núi sông trong đầu Sở Vãn Ninh rách nát, gì cũng loạn
lên. Y nghĩ, trong màn mưa chính là Đạp Tiên Quân ư? Không phải…
Không phải, đó là Mặc Nhiên mà.
Cho dù là Đạp Tiên Đế Quân hay là Mặc tông sư, đều là Mặc Nhiên mà
thôi.
Cả người Mặc Nhiên tắm máu, lung lay đi tới phía y, dưới vết máu tung
hoành là gương mặt xác chết trắng bệch.
“Ta đây là lại làm người thất vọng ở đâu rồi. Người muốn đối xử với ta như
vậy.”
Nước mưa thấm vào xương cốt Sở Vãn Ninh, lạnh lẽo phát run. Y cứ nhìn
Mặc Nhiên từng bước một đi tới phía mình, Mặc Nhiên đang khóc, trong
mắt chảy ra tất cả đều là máu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.