HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 2810

“Đừng lại lấy roi đánh ta mà… Ta cũng sẽ đau… Cho dù ngu ngốc, cho dù
chậm hiểu… Người đánh ta… Ta cũng sẽ đau mà… Sư tôn…”
Run rẩy từ rất nhỏ tới kịch liệt, không đứng thẳng nổi, Sở Vãn Ninh gần
như sụp đổ.
Y quỳ xuống, trong mưa to co lại thành một đoàn, bao tử như bị móng vuốt
cào cho rách nát, y giờ phút này thế mà trước mắt Mặc Nhiên còn giống
người chết hơn.
“Thực xin lỗi…” Sở Vãn Ninh khàn khàn cực kỳ bi ai, “…Thực xin lỗi…”
Thương thế của ngươi sứt sẹo cùng ta thống khổ lâu dài.
Hận máu cuối cùng của ngươi đều trả lại trên người ta.
Y quỳ gối trước mặt Mặc Nhiên, chật vật, co rúm lại, cơ hồ dùng toàn bộ
dũng khí còn sót lại trong quãng đời còn lại ngẩng đầu lên, lại trong lúc
nhìn thoáng qua thân thể bị chính mình lăng trì kia, chung quy khóc không
thành tiếng: “Là ta có lỗi với ngươi…”
Y không biết sai ở đâu, có lẽ vì hoạt tử nhân vẫn còn một sợi linh hồn
không thể coi là thi thể thực sự, nên pháp chú nghiền thi không có hiệu lực
hoàn toàn.
Mặc Nhiên không chết, nhưng hắn vặn vẹo điên cuồng. Nhưng ký ức hoặc
đau khổ hoặc điên cuồng, hoặc mê man hoặc thống khổ trong đời hắn ào ào
tràn lên.
Hắn là Mặc Vi Vũ, là Mặc tông sư, là Đạp Tiên Đế Quân, là tiểu Nhiên nhi.
Vô số mảnh nhỏ vỡ vụn, biến thành nam nhân bị tàn phá không chịu nổi
trước mắt.
“Mặc Nhiên…”
Nghe thấy giọng y, con ngươi Mặc Nhiên hơi chuyển động. Hắn dừng bước
chân lại, nước mưa thấm ướt bên chân hắn đỏ chói, máu đầy đất.
Ngừng một lát, nam nhân thần thức phân liệt bỗng nhiên táo bạo, tựa hồ bị
một ý thức khác xâm chiếm, hắn bắt đầu đi qua đi lại, biểu tình hung ác
nham hiểm vặn vẹo trên khuôn mặt có vẻ càng thêm dữ tợn đáng sợ.
“Sở Vãn Ninh! Ngươi cực kỳ hận bổn toạ, không tiếc dùng hết thảy đại giới
cũng muốn lấy mạng bổn toạ, có phải hay không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.