HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 283

Nam tử kia rất kiên nhẫn, mỉm cười nói: “Là tại hạ.”
Mặc Nhiên muốn hít thở không thông: “… Là chủ của vạn binh?”
“Đúng.” Câu Trần thượng cung nhẹ nâng mi, ý cười trong mắt: “Đời sau
đều gọi ta như vậy, thật hổ thẹn, chẳng qua là rảnh quá không có gì làm,
mấy tiểu đao tiểu roi nhỏ ấy, thế mà làm người ta coi trọng.”
Mặc Nhiên: “…”
Người tài giỏi luôn khiêm tốn thật sự đáng ghét, Sở Vãn Ninh bình tĩnh tự
nhiên nói “Ta có ba món thần võ”, Câu Trần thượng cung này còn phiền
hơn, thế mà gọi vũ khí mình làm ra là “tiểu đao” “tiểu roi”. Có khi nào gã
gọi Phục Hy đại đế là “Lão già đầu” luôn không?
Mặc Nhiên nửa ngày mới bình tĩnh, nói: “Chuyện kia, cái này, không phải
người nên ở Thần giới sao? Sao lại ở… Trong hồ này…”
“Ta thích đánh đánh chém chém, thường xuyên làm phiền yên tĩnh của
Thiên Đế. Ở Thần giới không chịu nổi hắn trợn mắt cả ngày, thà xuống hạ
phàm.”
… …
Mặc Nhiên cạn lời bảo: “Người ở đây bao lâu rồi?”
Câu Trần thượng cung hơi trầm tư, sau đó cười nói: “Cũng bình thường,
mới có mấy trăm năm.”
“… Mấy trăm năm.” Mặc Nhiên lặp lại, cười gượng, “Thượng thần không
cảm thấy, hơi lâu rồi à?”
Câu Trần thượng cung gió lặng mây trôi giãn mặt cười, cũng không quá để
ý phất tay áo của mình.
“Không lâu. Huống hồ từ sau khi đúc kiếm cho Thiên Đế, thần lực ta hao
tổn nhiều, ở Thần giới toàn châu báu, cũng không thú vị, ở đây tốt hơn.”
Mặc Nhiên tuy rất tò mò về truyền thuyết sát phạt kia, nhưng cũng không
tiện hỏi chuyện riêng, nghĩ nghĩ, thầm thấy có việc quan trọng hơn, nên
hỏi: “Thượng thần, người tới gặp ta, không phải vì thấy hồn phách đặc biệt
thôi chứ?”
“Sao có thể? Ngươi có linh lực hiếm thấy, đúng là khó tìm.” Câu Trần
thượng cung mỉm cười nói, “Chỉ cho ngươi mạch đao này, sợ là không
được trọng dụng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.