HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 281

Chẳng qua bây giờ, Mặc Nhiên đột nhiên nhận ra, ngoài bóng mình trên
mắt rồng, còn có hai bóng dánh mơ hồ khác, một trái một phải, đứng sau
lưng hắn.
Mặc Nhiên lắp bắp kinh hãi, lập tức quay đầu, nhưng sau lưng hắn trống
trơn, chỉ có tuyết trắng, làm gì có bóng dáng người khác?
Lại quay đầu, bóng hai người kia trên long nhãn càng rõ ràng, như vật chìm
dưới đáy nước dần nổi lên, Mặc Nhiên nhìn chằm chằm một lát, đột nhiên
thấy hai bóng kia rất quen– Hắn tiến lên hai bước, nhìn bóng dáng mờ ảo
trong long nhãn, trợn mắt!
Sư Muội!
Sở Vãn Ninh!?
Sao lại là bọn họ, Mặc Nhiên cả kinh, lảo đảo hai bước, lùi lại, lắp bắp nói
không hoàn chỉnh: “Sao lại– Đây là–“
Ba người trong long nhãn an tĩnh, vẻ mặt bình thản, không có biểu cảm, cứ
như vậy im lặng đứng ở nơi xa.
Mặc Nhiên cực kỳ sợ hãi, trong phút chốc, sương đỏ lại hiện lên, bóng
dáng trong long nhãn dần mơ hồ, cuối cùng biến mất.
Lão long hừ mũi, râu long run rẩy, sau đó viết nhanh:
Nhìn không hiểu, cả đời ta, chưa từng gặp linh hồn người nào lại có ấn ký
của hai người khác. Thật sự rất kỳ lạ.
“Ta, linh hồn ta… Có ấn ký của họ?”
Đúng.
Lão long viết xong chữ này, ngừng một lát, lại viết:
Ta không biết ngươi gặp chuyện gì, không biết chấp niệm sâu thế nào, mới
có thể dây dưa với hồn phách người khác?
Mặc Nhiên nhìn chằm chằm mấy chữ xiêu vẹo trên tuyết, nghẹn họng, mặt
từ từ đỏ lên.
Sư Muội là chấp niệm ăn sâu vào cốt tuỷ hắn, dù có khắc sâu vào hồn
phách, lão long thấy hình bóng của Sư Muội, cũng chẳng có gì ghê gớm.
Nhưng Sở Vãn Ninh… Là thế nào?
Hắn có chấp niệm gì với Sở Vãn Ninh?
Chẳng lẽ cừu hận quá sâu, cũng là một loại dây dưa không dứt?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.