HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 2840

mà ra, cắt lên viền, chim phượng kia mở rộng hai cánh, che trời. Mắt nó
như Thiên Trì, móng vuốt như núi Nhạc, chỉ một cọng lông vũ đã dài hơn
trăm mét, một cái cánh, sương khói thần châu lăn lộn, vô số cây cỏ bật gốc,
núi Côn Luân cách nó gần nhất thì tuyết tan, băng cũng chảy.
“Trù pi——!!”
Trong giây lát, thần điểu này đã đậu trên Côn Sơn, ngẩng cổ hót vang, tiếng
vang phát ra đúng là lúc Thời Không Sinh Tử Môn mở rộng và khép kín đã
xuất hiện.
“Đây là…”
Có tu sĩ kêu thảm: “Là thuỷ hoàng!!”
“Là phượng hoàng thuỷ tổ!!”
Đây là thần thú cổ không có một quyển hoạ trục nào vẽ lại, sau đó quay về
dưới toà Câu Trần thượng cung, thuỷ hoàng có khả năng rời núi lấp bể,
đương nhiên khi nó vẫy cánh bay lượn trên chín tầng trời, nhanh như sấm
sét, vượt xa ánh sáng.
Sở Vãn Ninh lẩm bẩm nói: “Hoá ra… Kẻ trấn thủ sinh tử môn vẫn luôn là
nó?”
Câu Trần sáng chế tam đại cấm thuật Thời Không Sinh Tử Môn, kỳ thật mở
ra là để giam giữ phượng hoàng thuỷ tổ, nháy mắt mọi người bước vào khe,
thuỷ hoàng hót vang đặt câu hỏi, đưa kể tiến vào cưỡi mây vượt gió, ngang
thời gian, trở lại quá khứ hoặc tới tương lai, nhưng thân hình nó quá khổng
lồ, tốc độ quá nhanh, nên người mở ra Thời Không Sinh Tử Môn thường
căn bản không nhìn thấy bóng dáng nó, chỉ kịp nghe tiếng nó kêu, cũng đã
được đưa tới niên đại muốn đến.
Phượng hoàng đứng trên núi Côn Luân, kim hồng hoả nhãn quan sát dưới
đất, bỗng nhiên phát ra tiếng người trầm thấp vang trời, như chuông lớn
cảnh báo vang khắp nhân gian: “Hồng trần có trật tự, ngươi đảo lộn nó, sẽ
nhận thiên phạt.”
Sau khi nói xong, bay lên trời, chỉ thấy chín chiếc lông đuôi vàng rực nhất
nhất mở ra, lê xuống đất. Hai cánh hợp lại, nhân gian đất rung núi chuyển,
đồi núi sụp đổ! Tìn hình kia nếu không có cảnh tận thế, kỳ thật bao la hùng
vĩ vô luân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.