HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 2845

Sở Vãn Ninh không trả lời, trầm mặc lên trước.
Lúc Sư Muội cho rằng y sẽ không phản ứng lại mình, Sở Vãn Ninh mở
miệng nói: “Trên đường gặp ăn mày, biết rõ chút tiền tài của mình không
thể làm họ không thoát khỏi cảnh khốn đốn được, sẽ không bố thí ư?”
“…”
“Trên đường gặp linh thú dính bẫy, biết rõ cứu rồi thả về rừng, vẫn sẽ có
khả năng chui vào lưới, thì ngồi yên mặc kệ luôn?”
Sư Muội hạ lông mi mềm mại, ôn hoà nói: “Đệ tử hiểu ý của trưởng lão rồi,
đa tạ trưởng lão dạy bảo.”
“…” Hắn nhu hoà như vậy, Sở Vãn Ninh ngược lại có chút xấu hổ, ho nhẹ
một tiếng nói, “Có điều chuyện con giun. Thật sự chỉ là ngáng đường thôi.”
Sư Muội sửng sốt một chút, ngẩng đầu nhìn mặt nghiêng của y, rõ ràng
dáng vẻ rất lãnh khốc, nhưng bên thính tai lại hơi đỏ.
Bỗng nhiên cảm thấy thật đáng yêu.
Vì thế Sư Muội mím môi, giọng như sóng nước: “Trưởng lão thật tốt. Nói
vậy đối với các sinh linh còn lại, cũng đều thương tiếc.”
“…”
Dừng một chút, bỗng hỏi: “Đúng rồi, hôm nay đọc trong sách được một
chuyện, đệ tử có chút khó hiểu, cũng không có sư tôn để hỏi. Trưởng lão có
thể giải thích giúp đệ tử không?”
Cuối cùng không cần nói về vấn đề cứu hay không cứu xấu hổ tới cực điểm
nữa. Sở Vãn Ninh như trút được gánh nặng, gật đầu nói: “Ngươi nói đi.”
“Dược kinh Cô Nguyệt Dạ bao hàm toàn diện, rát nhiều phương pháp tu
luyện đều khiến đệ tử nghẹn họng nhìn trân trối. Trong đó khiến người ta
khó hiểu nhất, là một thánh dược khiến người ta nhanh chóng kết thành linh
hạch, sau khi dùng, có thể khiến——“
Sắc mặt Sở Vãn Ninh không biết vì sao thành âm trầm, y cắt ngang hắn:
“Ngươi muốn dùng loại thuốc này?”
“Trưởng lão biết loại nào ư?”
“Thuốc này mấy năm được đây được Tu Chân giới tôn sùng, môn phái lớn
nhỏ để xin dược tông bán cho.” Sở Vãn Ninh híp mắt lại, “Sao ta lại không
biết được.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.