HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 2912

Trong ánh đèn lộng lẫy ở Bất Dạ Thiên, Tiết Mông làm theo lễ Toàn Cơ
trưởng lão đã chuẩn bị, đội ngọc hoa quan, đeo ngọc bội chưởng môn, tơ
lụa tiêu sa trong ngoài cửu trọng hoa thường, từ mũ miện tinh xảo tới cổ tay
áo thêu rồng bay đều dùng Hoả Luyện Châu nạm lên.
Cậu đứng trong Đan Tâm Điện nghiêm trang rộng lớn, vẻ mặt như ngọc,
dáng vẻ tuấn mỹ lại trưởng thành.
Cặp mặt mày kia, nếu nhìn kỹ, nhiều ít cũng có thể thấy bóng dáng Khương
Hi. Chỉ là cậu vĩnh viễn sẽ không mang họ Khương, cũng vĩnh viễn không
muốn giống như Khương Hi.
“Chúc mừng, chưởng môn tiên quân.”
Toàn Cơ trưởng lão đứng đầu môn đồ cúi đầu.
Đệ tử Tử Sinh Đỉnh như làn sóng trên biển xanh, ánh sáng trên giáp rực rỡ,
quỳ bái theo thứ tự, các khách khứa có mặt cũng rũ mắt hành lễ.
Thanh âm rầm rầm rì rì, như tiếng sấm, vang vọng trên đỉnh núi lượn lờ
khói mây.
“Chúc mừng—— chưởng môn tiên quân.”
Ánh lửa trong bầu trời đêm nở rộ, tựa hồ đang tuyên cáo năm tháng huy
hoàng của Tử Sinh Đỉnh bắt đầu, bóng đêm khi xưa cũng được, ấm áp cũng
thế, đều không bao giờ quay trở về nữa.
Tiết Mông mỉm cười, mắt đen rất sâu, rất trầm tĩnh, lại sáng ngời.
Cậu nâng chén, uống cùng mọi người.
Cử chỉ cực kỳ thoả đáng, mãi mãi không còn như trước kia, làm loạn thành
chuyện hoang đường lại nực cười.
Mai Hàm Tuyết xoa xoa ghế, thở dài: “Tiểu tử này ấy à… Cuối cùng cũng
trở thành Nam Cung Liễu.”
“Nói cho cẩn thận.”
Mai Hàm Tuyết liếc qua ca ca mình: “Ta không phải nói người ta có vấn
đề, ta là đang nói vị trí hôm nay của cậu ta cơ.”
“Vậy cũng không cần ngươi phải lắm miệng.” Đại ca lạnh lùng nói, “Còn
nữa, từ lúc tiệc tối bắt đầu tới giờ, đã có hai mươi sáu cô nương tới tìm ta
rồi. Gỡ cái mặt nạ của ngươi xuống, ta chịu đủ rồi.”
Mai Hàm Tuyết lập tức buồn rầu nhăn mặt lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.