HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 334

“Ta quen dùng nhất là ba thuật. Thứ nhất, giấc mộng Nam Kha. Đây là yểm
thuật, người dính thuật trong lúc hôn mê sẽ được như ước nguyện, mộng
đẹp dài mãi, chính vì thế, mặc dù người có linh lực mạnh mẽ cảm nhận
được đây là ảo giác, cũng vẫn cam tâm tình nguyện đắm chìm vào nó, vĩnh
viễn không tỉnh.
Thứ hai, mê tâm quyết, dùng tham niệm của người dụ dỗ, khiến tự mình tàn
sát.
Thứ ba, trích tâm thuật…”
Nhưng mà linh lực của hắn lúc này, đã tới cực hạn, không còn cách nào
điều động nước thép, hóa thành nhiều chữ hơn.
Trích tâm thuật này rốt cuộc là năng lực gì, không thể biết được nữa.
Trích Tâm Liễu giãy giụa, đột nhiên máu tuôn ra, hắn không điều động
được nước thép, tay lại còn tuôn máu tươi, một đôi mắt co rút nhìn Sở Vãn
Ninh chằm chằm, hai mắt mở lớn, cực kỳ không cam lòng.
“Sư tôn!” Thấy Sở Vãn Ninh muốn tiến lên, Tiết Mông vội kéo lấy y,
“Đừng đi, ta sợ có bẫy!”
Trích Tâm Liễu nói không nên lời, chỉ siết chặt tay rớm máu, đột nhiên,
mắt rơi lệ.
Sở Vãn Ninh: “… Ngươi muốn ta tới?”
Trích Tâm Liễu chậm rãi gật đầu.
“…”
“Sư tôn!”
Tiết Mông muốn ngăn cản, Sở Vãn Ninh lại lắc đầu với cậu, một mình đi
về phía trước, tới gần Chú Kiếm Trì nhất, đưa tay ra.
Trích Tâm Liễu tựa hồ rất xúc động, hắn nhìn Sở Vãn Ninh thật sâu, giãy
giậu vùng cánh tay treo da thịt, tựa hồ muốn thi lễ, sau đó hắn chịu đựng
cơn đau dữ dội, nắm lấy tay Sở Vãn Ninh, run rẩy biết lên lòng bàn tay đối
phương:
Rút thăm, phá ác mộng…
Chớ nên—— mất… Tâm… Trí…
Yểm… Phá… Kiếp—— Nạn!!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.