HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 415

Sở Vãn Ninh: “? ? ?”
“Ngươi biết tại sao không?” Mặc Nhiên không hề hay biết sát khí vút qua
trong mắt Sở Vãn Ninh, còn ha ha cười ngây ngô, “Bởi vì người suốt ngày
đều mặc bạch y á.”
“…”
Nếu không phải Sở Vãn Ninh định lực tốt, chỉ sợ không kiềm được: “Còn,
còn không?”
“Ôi.” Mặc Nhiên nhìn một chút Tiết Mông sắc mặt, thấp giọng nói, “Ta lại
nói, đường đệ nhà ta chỉ sợ đặt đáy nồi lên đầu ta mất.”
Tiết Mông đập bàn, nghiến răng nghiến lợi nói: “Không ra gì! Ai cho phép
bọn hắn gọi sư tôn như vậy? Cải trắng bánh bao lớn cái gì, thế mà còn có
tiểu quả phụ? Đều chán sống rồi hả?”
“A.” Mặc Nhiên phì cười nói, “Ngươi không vui à? Ngươi cũng không
nghe có ít nữ đệ tử gọi sư tôn là gì sao, buồn nôn cực kỳ.”
Tiết Mông trừng to mắt: “Các nàng nói thế nào?”
Mặc Nhiên lười biếng nói: “Còn có thể nói thế nào, con gái mà, nói chuyện
đầy vẻ nho nhã, cái gì Đạm Nguyệt Lê Hoa, Dương Xuân Bạch Tuyết, Lâm
An Sở lang, Hoa Sen Tây Tử. Ông trời ơi.”
Sở Vãn Ninh: “…”
Tiết Mông: “…”
“Đây còn tốt, giống Tham Lang trưởng lão tư sắc bình thường tính tình lại
kém, biệt hiệu khó nghe nhiều hơn.”
Tham Lang trưởng lão trong hai mươi trưởng lão, quan hệ kém nhất với Sở
Vãn Ninh, Sở Vãn Ninh hỏi: “Hắn gọi là gì?”
“Rau muối đông hoặc là tuyết trong cải, bởi vì đen.” Mặc Nhiên nói, cười
cười, “Manh Manh, ngươi đừng làm biểu cảm như vậy, ngươi cũng có
phần.”
Tiết Mông như nuốt phải trứng gà sống: “Cái gì? Ta cũng có?”
“Đúng vậy.” Mặc Nhiên cười nói.
Tiết Mông dường như không thèm để ý, hắng giọng, hỏi: “Vậy các nàng
gọi ta là gì?”
“Bình Bình.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.