HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 420

đình nhỏ cuốn nửa màn trúc, dưới đáy để lộ hơi nước mê muội.
Gần đây thường thường ở cùng một chỗ với bọn hắn, có thêm một tiểu đệ
tử Hạ Tư Nghịch là môn hạ của Tuyền Cơ trưởng lão.
Từ ngày y kết bạn với Tiết Mông, Tiết Mông thường kéo y đi tu luyện chơi
đùa, thời gian lâu, bọn họ như hình với bóng.
Hoá ra ba môn đồ của Ngọc Hành, không hay biết chút gì.
Giờ khắc này Sở Vãn Ninh dùng tên giả thành Hạ Tư Nghịch, đang ngồi
trước bàn ăn bánh ngọt. Dù y ăn rất nhã nhặn, nhưng tốc độ không hề
chậm.
Tiết Mông vô ý liếc qua, sửng sốt một chút, ánh mắt lại nhìn xuống mâm,
ngạc nhiên nói: “Oa, tiểu sư đệ, sức ăn của ngươi di truyền từ ai thế?”
Sở Vãn Ninh chậm rãi nhai bánh quế, bánh hoa quế ngọt ăn quá ngon, y
căn bản để ý cũng không để ý Tiết Mông, dù sao có ai giành ăn với y đâu.
Tay Mặc Nhiên và tay Sở Vãn Ninh đồng thời đặt xuống một miếng bánh
hoa sen, hai người bỗng giương mắt, ánh mắt tương giao cọ sát ra điện
quang hỏa thạch.
Sở Vãn Ninh: “Buông tay.”
Mặc Nhiên: “Ta không buông.”
“Buông ra.”
“Ngươi ăn tám miếng rồi, miếng này của ta.”
“Cái khác có thể cho ngươi, bánh hoa sen không được.”
Mặc Nhiên trừng tiểu gia hỏa này một hồi, ra đòn sát thủ: “Sư đệ, ngươi ăn
đồ ngọt quá nhiều rồi, sẽ bị sâu răng.”
“Không sao.” Sở Vãn Ninh rất tỉnh táo, “Ta sáu tuổi, không mất mặt.”
Mặc Nhiên: “……”
Bộp một tiếng, bàn tay Tiết Mông đánh xuống phàn nàn hắn: “Mặc Vi Vũ
ngươi thật đáng ghét, ngươi lớn như vậy, còn giành đồ ăn với sư đệ .”
Thừa dịp Mặc Nhiên ‘ối’ một tiếng che đầu, Sở Vãn Ninh mặt không biểu
tình lại tay mắt lanh lẹ lấy bánh hoa sen, hài lòng cắn nhỏ.
“Sư đệ –! ! !”
Sở Vãn Ninh không để ý tới hắn, hết sức chuyên chú ăn điểm tâm ngọt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.