HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 435

chạp.
Mạnh Bà Đường dần dần tĩnh mịch. Sở Vãn Ninh ngày thường xuất hiện ở
Mạnh Bà Đường, các đệ tử đã không dám ồn ào, huống chi y bế quan đã
lâu, lúc này xuất hiện trong đêm tuyết giao thừa, nhiễm sương tuyết khiến
khuôn mặt y càng là trong sạch tuấn mỹ, ánh mắt càng đen nhánh sâu đậm.
Mặc Nhiên đứng dậy, lẩm bẩm nói: “Sư tôn…”
Tiết Mông ầm ầm đứng lên, giống một con mèo con chạy nhanh về phía Sở
Vãn Ninh, vừa hô hào “Sư tôn!” Vừa nhào vào lòng Sở Vãn Ninh.
Y phục Sở Vãn Ninh trong tuyết thấm cực lạnh, nhưng vẻ mặt Tiết Mông,
quả thực giống ôm lấy hoa đào tháng ba, lửa than tháng mười, ấm áp không
chịu nổi, một mực la hét: “Sư tôn, người rốt cục cũng ra, ta còn tưởng trước
khi đi không nhìn thấy người, người quả nhiên vẫn thương bọn ta, sư tôn sư
tôn…”
Sư Muội cũng đi qua, hơi cúi xuống, mặt lộ vẻ vui mừng: “Cung nghênh sư
tôn xuất quan.”
Sở Vãn Ninh vỗ vỗ đầu Tiết Mông, lại hướng Sư Muội nhẹ gật đầu: “Vi sư
đến chậm chút, đi thôi, cùng các ngươi đón giao thừa.”
Y ngồi vào bữa tiệc, ngồi cạnh Tiết Mông, đối diện Mặc Nhiên.
Sở Vãn Ninh vừa đến, ban đầu náo nhiệt hân hoan, đám người liền khôi
phục vẻ quen thuộc ngày xưa, đều nghiêm chỉnh ngồi cùng sư tôn. Trước
bàn tĩnh mịch đến quỷ dị.
Trên bàn đặt bột mì làm bánh, nhân thịt, trứng gà, các loại nguyên liệu nấu
ăn, còn có một tiền đồng mới tinh.
Mặc Nhiên có trù nghệ tốt nhất trong bọn họ, bởi vậy mọi người quyết định
để hắn chỉ huy.
“Vậy thì, ta cung kính không bằng tuân mệnh.” Mặc Nhiên cười nói, “Mọi
người biết cán bột không?”
Không ai lên tiếng.
“… Được rồi, ta cán bột.” Mặc Nhiên nói, “Sư Muội, huynh làm hoành
thánh ngon nhất, nhân bánh sủi cảo cũng không khác biệt, huynh làm nhân
bánh đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.