HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 494

Mặc Nhiên nhìn một chút, bỗng nhiên “A” một tiếng, cúi đầu nhìn tiểu sư
đệ.
“Ngươi để ta nhìn kỹ một cái.”
“Làm gì…” Sở Vãn Ninh không khỏi chột dạ, dời mặt đi chỗ khác.
Mặc Nhiên thấy y tránh, càng không buông tha, đưa tay giữ mặt y, cưỡng
ép y quay đầu. Hắn nhìn một hồi, bỗng nhiên ý thức được cái gì, lẩm bẩm
nói: “Ai nha.”
Sở Vãn Ninh cố gắng trấn định: “Làm, làm sao vậy?”
Mặc Nhiên nheo mắt lại: “Khó trách mới ở ngoài thành, những người kia
thấy ngươi lại châu đầu ghé tai, ta chợt phát hiện, dung mạo của ngươi
cũng có chút giống sư tôn.”
“………”
Sở Vãn Ninh vội vàng tránh hắn, vành tai đỏ lên: “Nói hươu nói vượn.”
“Nhưng thật kỳ quái, vì sao những thủ vệ kia có thể nhìn ra ngay, ta nghĩ
nửa ngày không ra?”
Sở Vãn Ninh: “……”
Đang trăm mối không có cách giải, bỗng có một thanh âm giòn tan vang
lên, là âm thanh của trẻ con gọi: “Cha.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.