HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 496

Thanh âm của hắn thuần hậu nho nhã, khác với Sở Vãn Ninh băng lãnh túc
sát.
“À…à phải, phải.”
Bỗng nhiên có một người có dáng dấp giống sư tôn như vậy, hòa khí nói
với mình như thế, Mặc Nhiên thật sự nói không được là cảm giác gì, trong
lúc nhất thời không biết làm sao.
Thái Thú công tử mỉm cười: “Tại hạ Sở Tuân, xin hỏi tôn tính các hạ?”
“Ta, ta họ Mặc, ta gọi Mặc Nhiên.”
“Mặc công tử từ nơi nào đến Lâm An?”
“Xa, rất xa, ở Thục, Thục Trung.” Dù Sở Tuân công tử khí độ ôn hòa,
nhưng Mặc Nhiên vẫn cảm thấy mình bị người này nhìn thấu.
Sở Tuân giật mình, sau đó khiêm tốn mỉm cười nói: “Thật sự rất xa.” Hắn
dừng một chút, ánh mắt rủ xuống vài tấc, nhìn thấy Sở Vãn Ninh bên cạnh,
khuôn mặt nho nhã hiện ra một tia kinh ngạc.
“Vị này là…”
“Ta tên Hạ Tư Nghịch.” Sở Vãn Ninh nói.
Mặc Nhiên đưa y đến cạnh mình, sờ lên đầu y, cười khan nói: “Đây là đệ đệ
ta.”
Dáng dấp không giống ta, giống ngươi.
Có lẽ do đại chiến sắp đến, tình hình gấp gáp, Sở Tuân không rảnh nghĩ
nhiều. Cũng có lẽ vì hắn chỉ là một nhân vật trong ảo cảnh, khó mà vì một
chuyện không thuộc về ảo cảnh mà phản ứng quá kịch liệt. Tóm lại hắn
nhíu mày, nhìn Sở Vãn Ninh một hồi, sau đó hai tay đem hai lá bùa vẽ xong
giao cho bọn hắn.
“Ở xa tới là khách, huống chi bây giờ dân chúng lầm than. Hai tấm lá bùa
này xin hai vị nhận lấy, nếu không có an bài khác, không bằng ở trong
thành thêm hai ngày.”
Mặc Nhiên nói: “Ta đã nghe nói, công tử muốn đưa dân toàn thành dời đến
Phổ Đà sao? Lá bùa này dùng làm gì?”
“Lá bùa này là Diệt Hồn Phù.” Sở Tuân giải thích nói, “Mang theo trên
người có thể ẩn giấu khí tức người sống.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.