HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 517

bọn họ trong nước lửa, đều rất cảm kích. Nhao nhao vây tới, có đưa nước
có khoác áo.
Có người nói: “Sở công tử, quần áo ngài đều ướt đẫm, ra đống lửa chỗ đó
hong một chút.”
Sở Tuân cám ơn từng người, nhưng vì quả thực mệt mỏi, thực sự không
muốn đi lại, uyển chuyển từ chối đối phương. Những người kia cũng không
nhụt chí, dứt khoát ôm nhánh gỗ thông tới, đốt lửa bên người Sở Tuân.
Bốn phía dần dần an tĩnh lại, chỉ còn lại tiếng đống lửa tách tách bạo liệt.
Bỗng nhiên có dân thành hỏi hắn: “Công tử, chúng ta bố trí chu đáo chặt
chẽ như vậy, làm sao vẫn bị Quỷ Vương nhìn thấu? Ai, nên làm thế nào cho
phải.”
“Đúng vậy đúng vậy.”
“Làm sao biết chúng ta muốn dọn đi chứ? Công tử rõ ràng nói quỷ quái
không cách nào phân rõ hình nhân với người sống, đây là chuyện gì… Có
phải là…” Tiếng người nói chuyện dần dần nhỏ xuống, trái lại nhìn trộm
Sở Tuân. Hiển nhiên muốn nói có phải Sở Tuân tính sai, có phải Sở Tuân
không biết rõ ràng không.
Ánh mắt này bị nhóm cận vệ bạch y phủ Thái Thú nhìn thấy, lập tức có
người nhíu mày cả giận nói: “Nghĩ gì thế! Tất nhiên có người không giữ
mồm giữ miệng để lộ tin tức, để Quỷ vương biết!”
Người kia thầm nói: “Ai lại để lộ tin tức cho quỷ quái chứ? Không có lợi
gì…” Nhưng thấy những người quanh mình đều trợn mắt nhìn, liền hậm
hực không còn miệng lưỡi.
Lặng im một hồi, lại có người hỏi:
“Công tử, lão đầu quỷ kia tất nhiên sẽ không từ bỏ ý đồ, tiếp theo chúng ta
nên làm gì?”
Sở Tuân rất mệt mỏi, tuyệt không mở mắt, nhưng vẫn ôn tồn ấm áp nói:
“Chống nổi đến hừng đông liền tốt, sau khi hừng đông lên đường ra khỏi
thành, vào ban ngày bọn chúng không làm gì được.”
“Nhưng chúng ta nhiều người như vậy, trẻ có già có, còn có ít người bị
thương, một ngày có kịp đến núi Phổ Đà không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.