HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 521

tới trước kết giới thượng thanh, trước mặt Sở Tuân, giữa lông mày như vui
như sầu, như buồn như hoan.
“Phu quân, từ biệt mấy năm, chàng… Chàng sống có tốt không?”
Sở Tuân một câu cũng nói không nên lời, hắn buông đầu ngón tay đang
không ngừng run rẩy, đôi mắt phượng nhìn nữ tử sau kết giới, hốc mắt dần
đỏ lên.
Sở phu nhân nói khẽ: “Lan Nhi đã lớn như vậy, chàng cũng trầm ổn rất
nhiều, trong tưởng niệm của ta, có chút không giống… . Để ta hảo hảo nhìn
chàng.”
Nàng nói, duỗi tay ta, đặt trên kết giới, lại bởi vì thân quỷ mị, không thể
vượt qua, chỉ có thể cách một tầng lá chắn hào quang, yên lặng nhìn người
phía sau.
Sở Tuân nhắm con mắt lại, lông mi đã ướt át.
Hắn cũng giơ tay lên, cách kết giới, đặt cùng bàn tay Sở phu nhân, rồi lại
mở mắt, hai người sinh tử tương vọng, tựa như hôm qua.
Sở Tuân nức nở nói: “Phu nhân…”
Người một nhà nhiều năm trước đã âm dương cách biệt, sở độ ngày thiên
luân, bấm ngón tay cũng có thể tính toán rõ ràng.
“Hoa hải đường năm đó ta trồng cạnh viện, còn sống không?”
Sở Tuân cười, lệ quang lăn tăn trong mắt : “Đã cao lớn rồi.”
Sở phu nhân vui mừng, ôn thanh nói: “Vậy thật tốt.”
Sở Tuân cũng tận lực mà cười, nói: “Lan Nhi thích nhất cây hải đường đó,
đến mùa xuân, luôn chơi đùa dưới tàng cây. Nó và nàng đều thích hoa hải
đường, hàng năm…hàng năm thanh minh…” Hắn nói tới đây, rốt cuộc
không cách nào cười nổi nữa, trán đỡ trên biên giới kết giới, nước mắt
không ngừng lăn xuống khóc không thành tiếng, “Hàng năm thanh minh,
nó đều hái một đóa đẹp mắt nhất, muốn đặt trước mộ mẫu thân. Uyển Nhi,
Uyển Nhi, nàng có thấy không? Hàng năm… Hàng năm nàng có nhìn thấy
không?”
Đến cuối cùng, nghẹn ngào vỡ vụn, câu chữ khấp huyết, bi thương khóc lóc
đau khổ, không có tư thế quân tử.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.