HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 583

Bốn mắt đối nhau, Mặc Nhiên chất phác nhếch miệng cười, lúm đồng tiền
hoà thuận vui vẻ rất đáng yêu: “Bên ngoài hoa đào đẹp mắt, ta đi hái một
nhánh mang cho huynh.”
Sư Muội nói: “Cỏ cây cũng hữu tình, để chúng êm đẹp nở trên nhánh đi.”
“Ừm… Huynh nói đúng, vậy, vậy không hái!”
Ngồi một hồi, Mặc Nhiên vắt óc tìm kế nghĩ ra chuyện nói với y, lại phát
hiện thời gian ít gặp nhau, nhưng không có gì có thể nói.
Giương mắt, chợt thấy Sư Muội vì giúp mình dọn dẹp phòng xá mà thấm
mồ hôi, cảm thấy không đành lòng, lấy ra chiếc khăn trong ngực đưa cho y.
“Lau mồ hôi đi.”
“…” Mắt Sư Muội nhìn thoáng qua, thấy Mặc Nhiên vội vã cuống cuồng
cầm khăn tay, không khỏi mỉm cười, ôn thanh nói, “Cám ơn.”
Thế là nhận khăn tay, nhẹ nhàng lau trán.
Cái khăn kia xúc cảm nhu hòa mỏng mềm, là tơ tằm cực tốt dệt thành, Sư
Muội dùng qua, nhân tiện nói: “Khăn ta mang về, giặt sạch sẽ trả lại cho
đệ.”
“Được được được.” Mặc Nhiên đáp một tràng, hắn đối Sư Muội xu nịnh
quả thực sâu tận xương tủy, thành bản năng, “Nếu huynh thích, không trả
cũng được.”
Sư Muội cười nói: “Sợ là không ổn, đệ nhìn khăn này làm tốt như vậy…”
Y một bên nói, một bên mở khăn tay, chuẩn bị vuốt phẳng nếp gấp, lần nữa
gấp lại.
Nhưng mà ngón tay trắng nõn tinh tế vừa mới mở khăn, Sư Muội liền giật
mình, nhẹ nhàng “hả?” một tiếng.
“Làm sao vậy?”
Sư Muội dừng một chút, giương mắt cười nói: “A Nhiên thật sự muốn tặng
khăn này cho ta?”
“Huynh thích thì cầm đi. Của ta chính là của huynh.” Mặc Nhiên rất hào
phóng.
Đáy mắt Sư Muội ý cười sâu kín: “Mượn hoa hiến phật, đệ không sợ sư tôn
biết sẽ đánh đệ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.