HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 722

Nếu hắn không tắm rửa, không có chuyện không mặc y phục rồi cứ thế
chạy ra ngoài đâu nhỉ?
Sở Vãn Ninh day thái dương, ép suy nghĩ đáng sợ này xuống, mím môi
mỏng, sắc mặt hơi khó coi.
Đang muốn quay người rời đi, chợt nghe được hai tiếng “Ùng ục ùng ục”
sau lưng.
Sở Vãn Ninh quay đầu, chỉ thấy trong đống thảo dược trong thùng gỗ, nổi
lên mấy bong bóng.
— bên trong có người?
Suy nghĩ này vừa hiện ra, liền nghe thấy tiếng “rào rạt” vang lên, một thanh
niên trần như giao long ra khỏi nước, chui lên từ trong thùng, Sở Vãn Ninh
cả kinh lui ra sau hai bước.
Hình như thanh niên mới nín thở dưới nước, nên không nghe thấy Sở Vãn
Ninh đang gọi hắn, nín không nổi nữa mới đứng lên, lộ ra nửa người trên,
lắc đầu vẩy nước, giống chó lên bờ, bọt nước văng tung tóe lên áo Sở Vãn
Ninh.
“Mặc Nhiên!”
“A!” Người kia sững sờ, bỗng mở tròn mắt, lộ vẻ không ngờ vừa ra liền
nhìn thấy y, cực kỳ giật mình, “Sư tôn!”
“Ngươi…”
Ánh mắt đảo qua hình thể của thanh niên, dần dần trưởng thành nên bờ vai
cũng đã rất rộng, đường cong lưu loát săn chắc, rất có sức sống tuổi trẻ,
nước theo lồng ngực rắn chắc của hắn tụ thành dòng, chậm rãi chảy xuống,
trong ánh nắng lóe lên khiến người ta hoa mắt.
Hắn như một giao nhân cực đẹp, nửa người nổi trên nước, tóc và mắt đều
ướt sũng, thậm chí tóc còn dính vài cánh hoa.
Mặc Nhiên lau giọt nước trên mặt, cười với Sở Vãn Ninh bên kia, hai tay
chống lên thành thùng, xương bả vai giãn ra, ngửa đầu tươi sáng nhìn y.
Sở Vãn Ninh nhất thời cảm thấy choáng đầu nóng mặt, vô thức nói: “Ngươi
đang làm gì?”
“Tắm nha.”
“Buổi sáng?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.