HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 823

Thần sắc như sương tuyết của hắn, kèm với nỉ non kiêu căng như vậy, cho
dù Tống Thu Đồng gần quân như gần hổ nhiều năm, cũng không khỏi nổi
da gà cả người, ngay cả da đầu cũng tê rần. Ả ngửi thấy hơi thở mưa rền
gió dữ, nâng con ngươi nâu thẫm lên, cúi đầu khom lưng nhìn hắn, ả bò tới,
nằm bên mắt cá chân Mặc Nhiên.
“Được, A Nhiên nói gì cũng được cả, A Nhiên muốn ta làm gì mới có thể
vui vẻ đây? Ta nhất định sẽ làm thật tốt… Thật tốt…”
Mặc Nhiên cúi người, bóp chặt cằm ả ta, nâng mặt ả lên.
Thật giống như lần đầu tiên hắn gặp ả ở Nho Phong Môn, lộ ra hai má lúm
đồng tiền ngọt ngào, kéo ống tay áo ả nói: “Tiểu sư muội, muội tên gì? …
Ôi trời, muội đừng sợ, ta không làm muội bị thường đâu, muội nói chuyện
với ta, được không?”
Không rét mà run.
Nhiều năm trôi qua, hắn cơ hồ dùng biểu tình y nguyên, ngữ điệu giống hệt,
lại nói những lời khác.
Hắn ngọt ngào mà ôn nhu nói: “Thu Đồng, bổn tọa biết nàng thật lòng, vì
để dỗ bổn tọa vui vẻ, làm gì cũng nguyện ý cả…”
Đầu ngón tay hắn vuốt ve qua cánh môi ả.
Nơi trên cả gương mặt ả, giống với Sư Minh Tịnh nhất.
Lông mi Mặc Nhiên run lên, bất động thanh sắc nhìn hai cánh môi như đóa
hoa, rốt cuộc vẫn nói: “Vậy nàng, lên đường hoàng tuyền trước, chờ bổn
tọa đi.”
“!”
Hắn ngừng lại hỏi: “Được không?”
Nước mắt Tống Thu Đồng nháy mắt đã tràn khỏi hốc mắt, không phải vì bi
thương, mà là vì sợ hãi. Ả sớm biết rằng giờ Mặc Nhiên nhắc lại chuyện ả
làm nhục Sở Vãn Ninh năm đó, mình sẽ chẳng có được kết cục tốt đẹp gì,
nhưng nhiều nhất ả cũng chỉ có thể nghĩ tới trượng hình, nghĩ tới biếm
truất, ả dùng hết toàn bộ dũng khí của ả, cũng không thể ngờ tới Mặc Nhiên
thế mà lại…
Hắn thế mà lại làm thế! Hắn thế mà lại nhẫn tâm!
Hắn… Hắn…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.