kết giới, liền có thể cảm nhận được chỗ yếu trong kết giới của Tứ Quỷ
Vương, nhưng hiện tại linh lực y cực kỳ ít, miễn cưỡng truyền vào kết giới,
tựa như muốn tìm một chiếc lá nổi trên đại dương mênh mông, thật sự quá
khó khăn.
Đợi một canh giờ, Dung Cửu trở nên có chút nôn nóng.
Hắn chạy tới túm lấy Mặc Nhiên: “Rốt cuộc có ra được không?”
Mặc Nhiên nói: “Ngươi đừng làm loạn, thành thật ngồi ở đây đi.”
“Ta đang vội muốn chết, ngươi cho ta một câu trả lời chắc chắn, rốt cuộc có
ra được không.”
“Vội cũng vô dụng, chờ đi.”
Dung Cửu nói: “Sư tôn ngươi không phải rất lợi hại sao? Vì sao nửa ngày
rồi, vẫn không dò ra chút động tĩnh?”
“Ba hồn của y chưa tụ lại, hồn phách này lại thiếu đúng pháp thuật. Ngươi
có thể yên tĩnh một chút không?”
Dung Cửu nghe xong, có hơi chán nản, lông mi chớp chớp, một lần nữa
quay về bên chồng vải trắng xếp cao.
Lại qua hơn một canh giờ, Dung Cửu đứng lên, đến bên cạnh Sở Vãn Ninh:
“Tiên Quân, người còn có cách khác không?”
Sở Vãn Ninh không hề trợn mắt, đầu ngón tay vẫn dán trên mặt tường, nói:
“Không có.”
“Kia, kia có còn cách khác không, để người khôi phục chút pháp thuật?”
Sở Vãn Ninh nghe xong, trầm ngâm một lát, hỏi ngược lại: “Ngươi có linh
lực không?”
“Không có…” Dung Cửu hơi giật mình, “Sao Tiên Quân lại hỏi vậy…”
“Ngươi mà có, truyền cho ta một ít là dùng được rồi.”
Dung Cửu vui vẻ nói: “Dễ như vậy thôi? Vậy nhờ Mặc Tiên Quân cho
nhanh…”
Sở Vãn Ninh cắt ngang hắn: “Hắn vô dụng.”
Dung Cửu đương nhiên không biết Mặc Nhiên không phải quỷ thật, hắn
nghe thấy Mặc Nhiên vô dụng, tươi cười trên mặt lập tức cứng lại: “Vì
sao?”