HỮU DUYÊN THIÊN NIÊN LẠI TƯƠNG HỘI - Trang 246

Nghe khẩu khí tức giận như vậy, Nguyễn Nhược Nhược hiểu rõ tâm tư

của hắn, “Được rồi được rồi, mặc dù Diêu Kế Tông làm vậy thật đáng ghê
tởm, nhưng ngươi cũng đã giáo huấn hắn rồi. Ta đoán chừng ít nhất ba
tháng nữa hắn tuyệt đối không dám loạn động tay heo.” Vừa nói vừa nhịn
không được mà phá ra cười, cười tên Diêu Kế Tông hôm nay bị ăn đòn thê
thảm.

“Ngươi vẫn còn…cười ta.” Lý Hơi nhỏ giọng ai oán.

“Ta đâu có cười ngươi! Ta là cười tên Diêu Kế Tông kia, coi như hắn xui

xẻo lại động đến một người võ công siêu cấp như ngươi. Kết quả tháp bị
ngã xuống, cơ hồ suýt đè chết hắn”.

Nguyễn Nhược Nhược ngẫm lại tràng hỗn chiến mới vừa rồi, nhịn không

được cười khanh khách như chim bồ câu. Lý Hơi nhìn nàng cười, quả là
một nụ cười tự nhiên sảng khoái, hoàn toàn bất đồng với kiểu cười vô cùng
ôn uyển đè nén của những tiểu thư khuê các mà hắn biết. Họ làm sao có thể
như nàng, cười đến bừng bừng. Nhất thời hắn cảm thấy những nữ nhân
trước đây hoàn toàn giả dối, không giống như Nguyễn Nhược Nhược là một
người có máu có thịt sống sờ sờ ở đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.