HỮU PHỈ - Trang 10

cho nguyên chủ:

- Đã nhường rồi, đa tạ sư huynh chỉ giáo.

Lý công tử hào hoa phong nhã, thanh tao lễ độ, người thua đương

nhiên cũng không tiện già mồm, thiếu niên cao to cường tráng nhận lại mâu
của mình, mặt ửng đỏ, hơi gật đầu, nói “không dám” rồi tự động rời đi, hắn
vừa đi thì trong những người vây quanh lại có người nóng lòng muốn thử
nói:

- Lý sư huynh, đệ cũng xin chỉ giáo!

Đệ tử cũ huơ tay múa chân giảng giải cho đệ tử mới lại nói:

- Vị Lý sư huynh này của chúng ta bản lĩnh giỏi, tính tình tốt, tỷ thí

luôn đến điểm là dừng, nói chuyện cũng rất hòa nhã, nếu đệ có gì không
hiểu cứ đi hỏi huynh ấy, huynh ấy đều sẽ hết sức hướng dẫn đệ…

Lời hắn nói còn chưa dứt, phía sau đột nhiên có người ngắt ngang:

- Xin lỗi.

Hai đệ tử đang ghé tai thì thầm quay đầu lại, đều giật mình. Người tới

là một thiếu nữ mặc y phục chẽn gọn gàng, tóc dài buộc cao như nam nhân,
vai và cổ không có gì tô điểm càng lộ vẻ mong manh nhỏ nhắn, ngay cả
một sợi lông cũng không giống nam nhân, khuôn mặt nàng vô cùng trắng
trẻo, giữa hàng mi toát lên khí chất lạnh lùng thanh tú.

Phái “Thiên Chung”, nói dễ nghe thì là “tràn trề chính khí”, kỳ thực

chính là “đấu đá lung tung”, bởi vậy còn có một biệt hiệu là “phái chó
hoang”, người trong phái đều là hòa thượng đầu trọc, đừng nói nữ đệ tử,
ngay cả trứng gà cũng không nở ra gà mái, đệ tử mới đột nhiên thấy một
thiếu nữ, còn là một tiểu cô nương xinh đẹp thì ngẩn người, nhất thời
không biết nên phản ứng thế nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.